Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Giao thừa 2010.....!

Quà tặng của tác giả @Mynhon- (blogger cũ Y!360 trước ngày 13/7/09).... Trong clip nầy, các bạn sẽ nhận ra các thành viên Y!360 cũ lần lượt xuất hiện, trong đó có Mynhon, Ánh Nguyệt, Phượng Tím, Kim Lệ, Minh Trần,  Minh Péo ..... và và các bạn khác, riêng tại thời điểm 03' 21'' của màn hình Youtube các bạn sẽ thấy Phan Trần xuất hiện!

*************************

[ Kính mời các bạn xem lại pháo hoa năm rồi.....

(đề nghị tắt âm thanh để nghe bản happy new year) Hiiii...]

 

namphong99
namphong99

@Namphong99 đã nhận xét về Phantran trong bài "Những người bạn thân của tôi" trong Album (1) như sau:

Huynh huynh ...muội muội  của PT lần đầu quen biết thật nhẹ nhàng và thân thiện ......có lẽ tôi thích phim kiếm hiệp nên đã làm tôi bớt đi ngại ngùng khi tiếp xúc với huynh ấy !  Huynh thường qua thăm hỏi tôi kèm theo những món ăn ảo ....nhưng thật là ngon mắt ...với cái câu còm :"măm măm ".....tôi có cảm giác như mình nhỏ bé đi hẳn dưới mắt huynh ấy !...những lúc đó tôi thật hạnh phúc  và thật rộn ràng.... khi có một huynh chăm sóc em gái thật chu đáo và chân tình ! NP rất vui và mến huynh thật nhiều .

************

Nam Phong …. Một cái tên thật đẹp dành riêng cho muội…. và huynh nghĩ rằng Nam Phong cũng đẹp như các bạn Ánh Nguyệt, Kim Lệ, Phượng Tím , Mynhon, Cá Heo…etc.... Bởi vì : “nai nai” (99) đã nói đủ lên tất cả ước mơ tuyệt vời về cái đẹp “chân, thiện, mỹ”.
Hai chữ Nam Phong làm huynh nhớ đến tạp chí Nam Phong của cụ Phạm Quỳnh đã làm nên một phần trong chương trình giáo khoa Quốc Văn lúc còn đi học khi xưa. Phantran rất cám ơn Yahoo trước kia và Multiply hiện nay đã làm cho huynh trẻ lại như thuở còn sinh viên viện Đại học Vạn Hạnh (trước 75), thuở ấy huynh có rất nhiều bạn và đối xử với nhau rất tốt, tất cả không màng đến thời sự và tôn giáo bất đồng, chỉ chăm lo học hành và cùng đi bán hàng rong trên xe bus để giúp nhau như anh chị em ruột thịt trong hòan cảnh cùng là sinh viên nghèo ….. Sau đó tất cả đều nghẹn ngào chia tay trong nước mắt.
Vào được blog , huynh nghĩ rằng biết đâu sẽ tái ngộ lại được một vài người bạn này chăng…. Nhưng cuối cùng chỉ gặp được các bạn trẻ trung mới và cũng thân thiết chân tình chẳng kém. Điều nầy làm cho huynh rất phấn khởi quên đi mình đã sắp vào U60 (hic).
Việc gặp được các bạn ảo thành hiện thực làm huynh vô cùng xúc động, nhất là khi các bạn ảo đã hiện thân thành người thật đến nhà huynh phúng viếng chia buồn… Việc nầy huynh không bao giờ quên trong cuộc đời của mình đâu Namphong ạh!
Vài hàng tâm sự 888támtámtám888 cho vui. Chúc Namphong trong năm mới 2010 thật hạnh phúc và nhiều may mắn nha! Thân mến nhiều.
Mời muội Namphong dùng nước cho vui nghen!

@namphong99 wrote:
Mặc dù mới quen huynh đây thôi ....nhưng ở huynh có một cái gì rất gần gủi !.....NP mến nhiều .........nè huynh ngày ấy huynh bán hàng rong trên xe bus ?.......có thấy muội bán trà đá hong ?.........trên xe bus đó !....hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

*********************************

Năm 2009 Phantran có nhiều chuyện vui nhộn xen lẫn việc xui xẻo  tang tóc.... Mong rằng tất cả chúng ta trong năm mới 2010 này tất cả đều như ý, thuận lợi và tốt đẹp hơn. Thân mến  rất nhiều với tất cả những ai đã từng là là nick của Yahoo!

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Chúc mừng năm mới 2010


TRƯỚC THỀM NĂM MỚI 2010

PHANTRAN KÍNH CHÚC CÁC BẠN VÀ GIA ĐÌNH

THẬT AN KHANG THỊNH VƯỢNG

VÀ LÀM ĂN PHÁT TÀI !

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

Chào mừng Noel 2009 và tết dương lịch 2010

 Chào mừng ngày Giáng Sinh 2009 và tết Dương lịch 2010

Kính mời các bạn đón xem đài truyền hình Bình Dương BTV1 lúc 7h30 ngày 25/12/2009, xem  Phantran làm Thư ký hội nghị và cười có răng đủ hàng tiền đạo .... Hihiiii....!

Chúc tất cả các bạn và cả nhà thật hạnh phúc, may mắn, ấm áp ngày lễ Giáng sinh 2009 và tết dương lịch 2010 .

Thân mến nhiều!

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2009

Trái tim thương tích (tái đăng)

(Musique: Toccata)
 

Một chàng trai đứng giữa đám đông và tuyên bố rằng mình có trái tim đẹp nhất. Thật vậy, nó hồng hào, hoàn hảo đến mức không hề có vết thâm hay rạn nứt nào. Đám đông đều đồng ý rằng đó là trái tim đẹp nhất họ từng thấy. Đúng lúc ấy, có một cụ già xuất hiện. Ông ngắm trái tim của chàng thanh niên rồi từ từ mở khuy áo và nói chậm rãi:

- Trái tim của tôi đẹp hơn của cậu nhiều !

Mọi người nhìn trái tim của ông lão: nó dị dạng với những vết sẹo lồi lõm chằng chịt, lại còn có cả những phần của quả tim như đã bị cắt đi, để lại những rảnh khuyết, lại có những mảnh tim to nhỏ khác nhau được đấp lại vụng về làm cho mó trở nên sần sùi, lởm chởm. Những tiếng xì xào lan rộng trong đám đông, nhiều người lắc đầu tỏ ý chê cười ông già lẩm cẩm. Chàng trai cũng cười và nói:

- Cụ đang đùa cháu phải không ạ? Cụ ơi ! Cụ nhìn lại mà xem: trái tim của cháu không có một khuyết điểm nào, còn của cụ trái tim toàn là những mảnh chấp vá đầy sẹo!

Cụ già cười và trả lời:

- Đúng vậy! Có thể trái tim của tôi không hòan hảo, nhưng nó sống lâu hơn trái tim của cậu. Hãy nhìn những đường hằn của trái tim: đó chính là hình ảnh những người mà tôi yêu quý, không phải chỉ là những cô gái đâu, cậu đừng cười vội, đó còn là cha mẹ, anh chị, bạn bè, những người tôi gặp tình cờ….. Tôi đã xé một mẫu tim mình và trao tặng cho họ, và họ trao lại cho tôi một mẫu tim của họ để chấp vá vào chỗ trống của tim tôi. Những mẫu tim đó không hoàn toàn giống nhau: Phần trái tim của cha mẹ trao cho tôi bao giờ cũng lớn hơn phần tôi trao cho hai người; Con gái tôi dành cho tôi phần trong trẻo nhất của trái tim nó; Bạn đời tôi dành cho tôi phần đẹp nhất và chung thủy nhất của bà…… Chúng ghép vào nhau tạo nên những vết sần sùi chính là những đường sẹo chằng chịt này. Nhưng tôi luôn luôn được nó nhắc nhở nhớ đến những người tôi yêu dấu, những tình yêu mà tôi được chia sẻ với cuộc đời…. và tôi còn tự hào vì chúng. Chính những vết khuyết này là những phần trái tim tôi trao đi và chưa nhận lại được. Cậu biết đấy, tình yêu cũng chẳng cần sự đền đáp . Dù những vết khuyết này nhiều lúc làm tôi đau đớn nhưng cũng chính nhờ chúng mà tôi thêm khát khao cuộc sống, thêm vững tin để chờ đợi đến một ngày kia những khỏang trống ấy sẽ được lấp đầy - chàng trai ạ - nhờ những mảnh chấp vá này mà trái tim tôi còn đập đến ngày hôm nay.

Đám đông im lặng phăng phắc, chàng trai cũng lặng người đi không nói, anh quay người lau những giọt nước mắt vừa trào ra…. Rồi xé mẫu trái tim hoàn hảo của mình trao cho cụ già.

Đáp lại ông cụ cũng xé mẫu trái tim đầy thương tích của mình trao cho chàng trai trẻ. Hai mẫu tim này tất nhiên là không thể đều nhau ! Trên trái tim của chàng trai giờ đây đã hằn lên một vết sẹo. Tuy không còn hoàn hảo nữa nhưng chàng trai thấy hài lòng và hãnh diện với trái tim “mới” của mình hơn bao giờ hết!

(@V.NT)

************************

Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2009

Hãy yêu tha thiết

HÃY YÊU THA THIẾT ( tái đăng)

Một người cha viết cho cô con gái của mình một bức thư trước khi về cõi vĩnh hằng:

“……. Con ơi, dù con sợ tình yêu nhưng tình yêu cứ đến. Nếu đây là niềm vui thì con cứ nâng niu như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nếu đây là vết thương lòng cũng có thể tâm hồn con vương vấn. Con đừng bao giờ tự hỏi con rằng người con yêu có xứng đáng với con không ? Cái thứ tình yêu mà mặc cả như món hàng ngoài chợ thì cái đó không còn là tình yêu nữa. Khi con yêu con đừng đắn đo tính toán.

Nếu người yêu con là người nghèo khổ thì con sẽ cùng người ấy lao động xây đắp tô thắm cho tình yêu, Nếu người yêu con già hơn con thì con làm cho người ấy trẻ lại với con. Nếu người yêu của con bị cụt chân thì con sẽ là cái nạng vững chắc cho họ, tình yêu đẹp nhất sẽ đến với con nếu con làm đúng lời cha dạy. Con phải luôn cảnh giác xem thử người đó yêu con vì cái gì? Nếu người đó yêu con vì sắc đẹp thì con nên nhớ rằng : Sắc đẹp của con rồi sẽ tàn. Nếu người đó yêu con vì con có địa vị chức cao quyền trọng thì con hãy khẳng định rằng : Người đó không yêu con. Con hãy bảo họ rằng : “Địa vị không bao giờ đem lại hạnh phúc cho con người, chỉ có tự túc chân chính mới thỏa mãn lòng người chân chính”. Con phải độ lượng và giàu lòng tha thứ nếu như họ hối hận thật sự. Con hãy chung thủy với người yêu xây dựng cuộc đời riêng. Nếu con mất hai chữ quý báu đó thì con sẽ hổ thẹn và không được quyền tự hào với chính con, với xã hội. Nếu con để cho một người nào khác chồng con đặt một cái hôn ranh mãnh bẩn thỉu lên môi con thì trước khi hôn họ sẽ khinh con và nhất là sau khi hôn họ sẽ càng khinh con hơn nữa.

Ai sẽ vì con mà chăm sóc đời con, vui khi con có tin mừng, buồn khi con không gặp sự may, đó chính là chồng của con. CON HÃY YÊU ĐI, YÊU THA THIẾT NHƯ NGÀY XƯA MẸ ĐÃ YÊU CHA ….!!!!”.

(trích từ @V.NT)

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

Những lời khuyên của cha

(Musique: Papa)

NHỮNG LỜI KHUYÊN CỦA CHA (tái đăng)

Con yêu dấu của ba!

……. Mỗi ngày con nhớ dành lời khen tặng vài ba người. Mỗi năm ít nhất một lần con hãy chờ xem mặt trời mọc. Nhìn thẳng vào mắt mọi người, nói lời “Cám ơn! “ càng nhiều càng tốt. Cũng vậy, nói lời “Làm ơn” càng nhiều càng hay. Hãy sống dưới mức con kiếm được. Đối xử với mọi người như con muốn được họ đối xử như thế. Kết thêm những người bạn mới nhưng trân trọng những người bạn cũ. Hãy giữ những điều bí mật, con đừng mất thì giờ học các mánh khóe của doanh nghiệp, hãy học làm doanh nghiệp chân chính, dám chịu nhận những lầm lẫn của mình. Con hãy can đảm, nếu tự con không được can đảm lắm thì cũng phải tỏ ra can đảm, người ta không phân biệt được một người can đảm với một người tỏ ra can đảm.

Con phải dành thì giờ và tiền bạc làm việc thiện trong cộng đồng của con, đừng bao giờ lường gạt ai. Học cách lắng nghe. Cơ hội trong đời nhiều khi đến gõ cửa nhà con rất khẽ. Đừng bao giờ làm cho ai mất hy vọng vì nhiều người chỉ sống nhờ hy vọng đấy con ạ !

Con đừng cầu mong của cải mà phải cầu mong sự không ngoan, sự hiểu biết và sự can đảm. Đừng hành động khi con đang giận dữ, con phải giữ tư thế đàng hòang. Muốn đến một nơi nào đó phải có mục đích và tự tin rồi hãy đến. Đừng bao giờ trả công cho ai trước khi họ xong việc, hãy sẵn sàng thua một trận để chiến thắng một cuộc chiến.

Đừng bao giờ ngồi lê đôi mách, cẩn thận với những kẻ nào mà họ không còn gì để mất. Khi gặp một nhiệm vụ khó khăn, con hãy hành động như không thể nào thất bại. Đừng giao du quá rộng , phải học cách trả lời “Không” một cách lễ phép và dứt khoát. Đừng mong chờ cuộc đời đối xử sòng phẳng với con, đừng đánh giá thấp sức mạnh của sự tha thứ. Thay vì dùng từ “Có vấn đề” , con hãy thay bằng từ ngữ “Có dịp may”.

Cẩn thận về đồ đạc và áo quần. Nếu con định dùng thứ gì trên năm năm thì phải sắm thứ tốt nhất có thể được. Con hãy mạnh dạn trong cuộc sống, khi nhìn lại những quảng đời đã qua, hãy tiếc cho những cái gì chưa làm được chứ đừng tiếc cho những việc đã làm xong. Đừng quan tâm đến bè nhóm đang tranh chấp lôi kéo mình, mà hãy dùng những ý tưởng mới mẻ, cao thượng, có tác động đến cuộc sống luôn luôn là những ý tưởng của các cá nhân biết làm việc.

Những nhạc sĩ trình diễn rong trên đường  thường có nhềiu điều đáng trân trọng, con hãy dừng lại và lắng nghe và nhớ tặng gì đó cho họ. Khi gặp vấn đề trầm trọng về sức khỏe, con hãy nhờ ít nhất ba vị thầy thuốc khác nahu xem xét. Hãy chiến đấu chống thói vô trật tự. Gặp hàng hóa xấu hay sự phục vụ tồi, con phải báo ngay cho người có trách nhiệm để họ nắm biết, những nhà quản lý tốt rất mong được hiểu biết mọi điều. Đừng tập thói trì hõan công việc, làm ngay những gì cần làm vào đúng lúc phải làm, không ai chờ lúc hấp hối để nói : “Giá mà tôi còn  thêm được thời gian…..”

Đừng sợ phải nói “Tôi không biết”, đừng sợ phải nói “Tôi xin lỗi, rất tiếc…”. Hãy ghi sẵn những điều gì con muốn được trải qua trong cuộc đời. Luôn luôn mang theo trong túi áo bảng ghi những điều đó và thường xuyên tìm cơ hội có thể được để thực hiện. Điều cuối mà ba nhắc con là hãy gọi điện cho mẹ của con !

(H. Jackson Brown - @V.NT lược dịch)

*************

Thứ Hai, 14 tháng 12, 2009

Lời cám ơn








Một người nọ mỗi khi cầm tờ báo là xem những tin cáo phó chia buồn trước tiên! Anh ta chăm chú đọc từng dòng trên tin nầy dù cho anh chưa bao giờ quen biết với người đã mất. Có một người bạn thân thấy lạ liền hỏi nguyên nhân, anh ta trả lời:


- À…. Tôi chỉ gửi lời cám ơn đến những người này thôi!


Người bạn của anh ta trợn mắt ngạc nhiên nói:


- Anh nói điều gì quái lạ tôi chẳng hiểu được, anh cảm ơn người đã chết mà toàn là những người anh chưa hề quen biết, không biết đầu óc anh có vấn đề gì không vậy?


Người nọ thong thả trả lời:


- Đúng vậy! Tôi rất cảm ơn họ, sự ra đi của họ đã nhắc nhở cho tôi đừng quên rằng kiếp người vốn là vô thường, cái chết đến bất chợt nào ai hề hay biết! Lúc còn sống những người này cũng có những ước mơ toan tính, những tranh giành hơn thua, những vui buồn ganh ghét….. để rồi bỗng dưng trở thành những cái xác vô tri chờ đem đi hỏa táng hoặc phải chôn vùi vào lòng đất lạnh. Họ đã đem chính sinh mạng của mình để nhắc nhở cho tôi một bài học lớn trong cuộc đời, như vậy chẳng lẽ không xứng đáng được nhận một lời cảm ơn hay sao anh bạn?


***********

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2009

Trò chơi NAN


TRÒ CHƠI "NAN" (tái đăng)


Ông bà tôi đã cưới nhau hơn 50 năm, họ cứ luôn chơi một trò đặc biệt của họ hàng ngày. Mục tiêu của trò chơi là một người viết chữ “NAN” ở quanh tòa nhà, còn người kia sẽ đi tìm. Ông bà bôi từ đó lên gờ cửa sổ, nó được viết lên hơi nước còn đọng trên gương sau vòi nước nóng. Thậm chí, có lần bà tôi còn lật từng tờ của tập giấy nháp trên bàn để tìm thấy chữ “NAN” trên tờ cuối cùng.


Những mảnh giấy nhỏ với chữ “NAN” được viết nguệch ngoạc được tìm thấy các nơi, có khi được nhét vào trong giày hoặc dưới gối. Từ bí ẩn “NAN” này gần như trở thành một phần trong ngôi nhà của ông bà tôi, cũng giống như đồ đạc vậy.


Thái độ hoài nghi và sự thực dụng ngăn cản tôi tin vào tình yêu nồng nàn và lâu dài, cho đến khi tôi khám phá được trò chơi của ông bà tôi - Trò chơi đi tìm từ “NAN” cứ tiếp diễn đến lúc bà tôi vào thời điểm người yếu dần và không còn đi lại nữa...... Bà tôi không thể ngồi dậy được để xuống  giường. Và một ngày kia, khi tất cả chúng tôi phải đối diện với thực tế đau lòng : Bà tôi mất, chữ “NAN” được viết nguệch ngoạc bằng màu vàng trên một dãi lụa hồng đặt cạnh giường bà vào hôm bà mất.


Khi tất cả họ hàng và những người quen biết ra về, ông tôi lại gần giường bà nằm và bắt đầu hát cho bà nghe. Giọng ông khàn và nghẹn ngào. Tôi không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy. Tôi biết rằng tôi đã được chứng kiến một tình yêu không bao giờ chết. Tôi hỏi ông tôi, sau bao nhiêu năm, rằng “NAN” là gì. Lần đầu tiên sau bấy nhiêu năm, tôi được biết “NAN” đơn giản chính là “ Ngã ái nhỉ ” !


(@ V.NT)


***********************

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Chết như thế nào (tái đăng)


(ảnh minh hoạ)


CHẾT NHƯ THẾ NÀO? (tái đăng từ Y!360)


Một vị thuyết khách bắt đầu nói chuyện bằng cách nêu một vấn đề:


- Nếu phải chết, bạn chọn một cái chết như thế nào: Chết nhẹ nhàng, nhanh chóng hay đau đớn và từ từ?


Đám đông liền ồn ào vì một câu hỏi kỳ quặc, ai mà chẳng muốn một cái chết nhẹ nhàng và nhanh chóng, vì vậy tất cả các khán giả đều chọn cách này.


Khi mọi người đều đã chắc chắn với quyết định của mình, vị thuyết khách mới tiếp tục nói:


- Tôi cũng từng chọn giống như các bạn vậy, Cho đến một ngày khi cha tôi lâm bệnh nặng, ông phải trải qua những cơn đau khủng khiếp kéo dài từ ngày này qua ngày khác. Chúng tôi rất thương yêu ông nhưng cũng không muốn ông phải chịu đau đớn như vậy! Chỉ có cách giải thoát cho ông càng sớm càng tốt thôi. Mẹ tôi đã nói với ông điều đó. Ông nhìn bà hồi lâu rồi nói:


- Tôi đau lắm chứ, hơn ai hết tôi là người muốn giải thoát cho chính mình thóat khỏi những cơn đau. Nhưng tôi vẫn muốn sống để các con tôi đi về tới nhà nói: “ Thưa ba, con mới về ”, các cháu tôi buổi sớm nói: “ Thưa nội, con đi học! ”. Chúng ôm hôn tôi trước khi đi ngủ . Để mỗi sáng thức dậy tôi còn tập thể dục dưỡng sinh và nhìn mặt trời ló dạng từ phương đông, để nghe tiếng sóng biển từ xa vọng về. Với bà và các con cháu thì điều đó thật là đơn giản, nhưng đối với tôi thì thật là khó khăn. Tôi không còn thời gian để làm những điều đó nữa. Dù đau đớn nhưng tôi bằng lòng vì tôi có thể mang đi những gì tươi đẹp nhất của cuộc sống mà tôi không bao giờ nhận ra…..


Các bạn thân mến! Chúng ta luôn tiếc thời gian với gia đình, với chính bản thân của mình, chúng ta luôn ngại phải nói những lời yêu thương với người thân của mình. Chúng ta luôn theo đuổi những ước mơ, những khát vọng của tương lai và nghĩ rằng đạt được chúng mới là hạnh phúc. Tất nhiên điều đó không sai, nhưng khi chúng ta không còn thời gian nữa, chúng ta lại đuổi theo những thứ ngay bên cạnh mà mình đã bỏ quên, mà thời gian thì chẳng bao giờ chờ ai….


Hãy sống với những gì bạn đang có, bạn đang yêu thương và bạn hãy quan tâm đến chung quanh. Đừng bỏ qua thời gian quý báu mà bạn đang có. Hãy để ngày mà chúng ta nhắm mắt, chúng ta có thể mỉm cười mà nói rằng: “ Tôi không hối hận, tiếc nuối những ngày tháng đã qua…. tôi không đau đớn , dằn vật mình vì bất cứ điều gì nữa…….”


(@V.NT)



**************************


THƯ CẢM TẠ


Kính thưa quý vị!


Gia đình Phantran xin chân thành đa tạ tri ân quý thân bằng quyến thuộc, quý cơ quan -ban ngành đoàn thể các cấp trong và ngoài tỉnh, quý thầy cô các trường và các cháu học sinh - sinh viên, quý cơ sở tự, viện, giáo đường ... và quý hiền hữu bloggers đã đến phúng viếng - gởi lời chia buồn cùng gia đình là bà Trần T. A. - thân mẫu - nhạc mẫu - nội tổ- ngoại tổ- cố tổ của gia đình chúng tôi trong tuần qua. Trong lúc tang gia bối rối có điều chi sơ xuất xin quý vị niệm tình tha thứ.


Đại diện tang gia xin bái tạ!


(Phantrần)