Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

xướng họa vớ @Nhatthuyhm

Rating:
Category:Other

ĐÔI LỜI


Qua đây đọc cảm những vần thơ,


Thêm hứng thắng luôn mấy cuộc cờ,


Mới biết anh hùng đâu cõi mộng,


Nào hay kẻ sĩ  vẫn trong mơ.


Chu choa giỏi rứa sao lơ láo.


Chèn đét tài ri cứ vẫn vơ.


Thời thế phải chăng chưa ái mộ,


Nên ai đó phải ngọng u ơ!


Út xe ôm


*******************************

MỘT  LÒNG


Bình Dương thăm hỏi ở Cần Thơ,


 Còn khỏe là vui giống mở cờ,


 Một vận y răng lòng khóc hận


 Tám câu như rứa lão nằm mơ.


 Lỡ yêu trễ cưới ai chờ đón


 Lỗi hẹn chồn chân  khách níu vơ.


 Mộng lớn quả to vừa (dừa… hiiii) đẹp lão


 À ơi xướng họa với ầu ơ!


 


(Sáu cà chua)

xướng họa vớ @Nhatthuyhm

Rating:
Category:Other
ĐÔI LỜI

Qua đây đọc cảm những vần thơ,

Thêm hứng thắng luôn mấy cuộc cờ,

Mới biết anh hùng đâu cõi mộng,

Nào hay kẻ sĩ  vẫn trong mơ.

Chu choa giỏi rứa sao lơ láo.

Chèn đét tài ri cứ vẫn vơ.

Thời thế phải chăng chưa ái mộ,

Nên ai đó phải ngọng u ơ!

Út xe ôm

*******************************

MỘT  LÒNG

Bình Dương thăm hỏi ở Cần Thơ,

 Còn khỏe là vui giống mở cờ,

 Một vận y răng lòng khóc hận

 Tám câu như rứa lão nằm mơ.

 Lỡ yêu trễ cưới ai chờ đón

 Lỗi hẹn chồn chân  khách níu vơ.

 Mộng lớn quả to vừa (dừa… hiiii) đẹp lão

 À ơi xướng họa với ầu ơ!



(Sáu cà chua)

xướng họa vớ @Nhatthuyhm

Rating:
Category:Other

ĐÔI LỜI


Qua đây đọc cảm những vần thơ,


Thêm hứng thắng luôn mấy cuộc cờ,


Mới biết anh hùng đâu cõi mộng,


Nào hay kẻ sĩ  vẫn trong mơ.


Chu choa giỏi rứa sao lơ láo.


Chèn đét tài ri cứ vẫn vơ.


Thời thế phải chăng chưa ái mộ,


Nên ai đó phải ngọng u ơ!


Út xe ôm


*******************************

MỘT  LÒNG


Bình Dương thăm hỏi ở Cần Thơ,


 Còn khỏe là vui giống mở cờ,


 Một vận y răng lòng khóc hận


 Tám câu như rứa lão nằm mơ.


 Lỡ yêu trễ cưới ai chờ đón


 Lỗi hẹn chồn chân  khách níu vơ.


 Mộng lớn quả to vừa (dừa… hiiii) đẹp lão


 À ơi xướng họa với ầu ơ!


 


(Sáu cà chua)

Giả gạo ca ba

GIẢ GẠO

Đêm khuya chày cối  nện nông sâu

Tròn khuyết trăng cười biết rõ lâu

Cởi áo vàng tơi cành cạch lẹ

Khoe mình trắng toát cụp cum mau

Chuyện chung tá lả thân làm mệt

Việc lớn chình ình trấu xát đau

Vừa phải nghen anh còn tấm cám

Bung thùa  hổn hển tấp vào đâu !

**************

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

Thơ muối

THƠ MUỐI MẮM …

Muối rắc đau thương mối hận tình

Mặn mòi nhan sắc thuở còn xinh

Khô tra cửa chợ rao thơm thủm

Mắm hũ phòng khuê nổ thúi ình

 Biển ruộng trắng phao lông rụng trụi

Thính cơm đỏ chét chão ran kinh

Tỏi tiêu sả ớt người rơi lệ

Ướp xác lâu năm rửa chẳng sình !

*********************

Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2010

Tiên Hài (2)

Rating:
Category:Other

 


TIÊN HÀI


Hoa soi bóng nước một thành hai


Trước gió như rung nhẹ gót hài


Một chiếc  lỡ yêu  ôm ấp mộng


Hai chân thử ướm hẹn hò ai


Tiếng thơm người biết bao thân mến


Dáng  đẹp  anh trông chẳng dũa mài


Đến hẹn mỗi năm lòng hẵn đợi


Giữa trời cất bước dáng khoan thai.


(Phantran)


*******************************************

Tiên Hài (2)

Rating:
Category:Other

 


TIÊN HÀI


Hoa soi bóng nước một thành hai


Trước gió như rung nhẹ gót hài


Một chiếc  lỡ yêu  ôm ấp mộng


Hai chân thử ướm hẹn hò ai


Tiếng thơm người biết bao thân mến


Dáng  đẹp  anh trông chẳng dũa mài


Đến hẹn mỗi năm lòng hẵn đợi


Giữa trời cất bước dáng khoan thai.


(Phantran)


*******************************************

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Thu muộn

THU MUỘN

Chăng biết về đâu mộng lãng du

Đường xa khuất nẽo biệt mây mù

Chờ ai  hiểu ý tình sâu cạn

Tựa cửa nhìn trăng ánh tỏ lu

Sương đọng bên em rơi tí tách

Nhện giăng trước gió thổi vi vu

Hãy đan tiếp áo còn dang dỡ

Ta đã dừng chân buổi cuối thu

*****************

Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

Trung thu

Rating:
Category:Other


Trăng treo tròn trịa trám trên trời


Chú cháu chị chàng chút chắc chơi


Bổ bánh bưng bê bầu bạn bấy


Thiết trà thưởng thức thế thời thôi


Đốt đèn đi đón đời điên đảo


Cắm cổ cù ca cảnh cợt cười


Ăn uống ấy ưa ai ỏng ẹo


Lo le lẹo lưỡi lấp luôn lời



*************************


Trung thu

Rating:
Category:Other


Trăng treo tròn trịa trám trên trời


Chú cháu chị chàng chút chắc chơi


Bổ bánh bưng bê bầu bạn bấy


Thiết trà thưởng thức thế thời thôi


Đốt đèn đi đón đời điên đảo


Cắm cổ cù ca cảnh cợt cười


Ăn uống ấy ưa ai ỏng ẹo


Lo le lẹo lưỡi lấp luôn lời



*************************


Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010

Vịnh nguyệt thi

Rating:
Category:Other



Đêm càng khuya, mưa đã tạnh, sự sôi nổi rôm rả của nam phụ lão ấu đón Trung thu từ đầu hôm đã biến mất! Phantran vẫn còn tiếc rẻ…. Ước gì giờ nầy là đầu hôm, việc tổ chức sẽ vui hơn nữa….,


Vừa tính đóng cửa đi ngủ, nhưng từ bên kia đường vẫn còn hai cụ dáng vẻ uy nghi tiên phong đạo cốt, oai phong lẫm liệt, cả hai đang uống trà ngắm trăng ngâm thơ, một cụ kêu:


-Chú em! Qua đây chơi với lão chút xíu cho vui rồi ngủ!


Hình như có một hấp lực nào có cuốn hút mình nên chấp thuận liền không phản kháng:


-Thưa cụ! Cháu vâng ạ!


Phantran vừa qua đường, một trong hai cụ kéo ghế mời ngồi:


-Chú em đừng ngại, hãy ngồi nói chuyện tí xíu rồi về mà!


Phantran liền nói:


-Thưa cháu chưa từng quen biết nhị vị tiền bối, xin cho cháu được vô phép hỏi quý tánh đại danh của hai cụ ạ!


-Hiii… Chú em khôn dữ a! Chưa tự giới thiệu mà hỏi lão trước! Được nhưng mà lão già quá rồi, tên họ hình như quên mất, chỉ biết quê hương có núi Tản Viên và sông Đà! Thiên hạ thường gọi lão phu là Tản Đà tiên sinh đó Hiiii!


Cụ còn lại cũng tự giới thiệu:


-Còn tớ thì đi thi không bao giờ đậu cử nhân, bách tính thường gọi tớ là bác Tú Xương đó Hiiiii!


-Thưa còn tiểu tử vốn bất hiếu vì chẳng làm được theo mong ước của song thân, do đó tên tuổi không dám nhắc đến rất ư là hỗ thẹn, nên tiểu tử dùng họ Phan của phụ thân và họ Trần của mẫu thân làm hiệu là Phantran vậy!


Hai cụ khen:


-Hay lắm á! Tuổi trẻ đời nay ít ra cũng còn sót một chút khí phách, bây giờ chúng ta mỗi người ngâm một bài thơ uống một chung trà nhé!


Cụ Tản nhìn trăng nói:


-Lão phu buồn bực chuyện đời thế thái nhân tình, thôi thì “ngâm”một bài về Chị Hằng chú Cuội nhé!


“Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi,
“Trần thế em nay chán nửa rồi!
“Cung Quế có ai ngồi đó chửa ?
“Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
“Có bầu có bạn, can chi tủi,
“Cùng gió cùng mây, thế mới vui.


“Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,
“Tựa nhau nhìn xuống thế gian cười!


Phantran và cụ Tú vỗ tay khen, cả ba uống tuần trà ban sơ! Đến lượt cụ Tú nói:


-Tớ cũng thế, chuyện đời tòan là cõi vô thường, tớ gặp cậu em nầy sao mà gần có giống như chuyện của mình, tớ “hát” thơ một bài nhé!


Trời không chớp bể với mưa nguồn


“Đêm não đêm nao tớ cũng buồn


“Bối rối tình duyên cơn gió thoảng


“Nhạt phèo quang cảnh bóng trăng suông


“Khăn khăn áo áo rày thêm chuyện


“Bút bút nghiên nghiên khéo dở tuồng


“Ngủ quách sự đời thay kẻ thức


“Chùa đâu sang sảng đả hồi chuông!


Phantran và cụ Tản vỗ tay khen ngợi uống tuần trà thứ hai. Đến lượt mình, Phantran kinh hãi liền nói:


-Bẩm nhị vị tiền bối, xin tha cho tiểu tử ạh! Tiểu tử không dám vô lễ đánh trống qua cửa nhà sấm ạ! Gặp nhị vị nửa đêm sao giống gặp ma quá hà! Hichichic…


-Không được! Hay dỡ gì cũng phải một bài hoặc vài câu, nếu làm không ra ta đố nhà mi chạy thoát khỏi tay ta! Có làm hay không thì bảo?


-Ối…. Chết tiểu tử rồi! Huuuu…. nửa đêm giờ tí canh ba gặp nhị vị tiền bối như thế nầy tiểu tử làm sao có được cái yên-sĩ-phi- lý -thuần mà làm! Huuuu! Tiểu tử lỡ dại post ở blog web giờ xin “tụng” thơ lại áh!


-Được! Mà tựa gì ?


-Thưa …. “Hôn trăng” ạ!


-Tụng nhanh lên đi nào !


- Vâng ạ …. huuuu…!


Hẹn thề năm ấy những vần thơ


Tình dẫu xa xăm vẫn đợi chờ


Từng đêm trăng sáng bên nhau thức


Đếm những vì sao bao mộng mơ


Người đâu trăng đấy hẹn giờ


Nôn nao ngày đến đêm mờ mờ sương


Bóng em đã tỏ bên đường


Nhìn em vừa gặp đã dường như yêu


Thế gian một nét diễm kiều


Đất bằng đã nở những chiều đầy hoa


Ước nguyền gắn bó đôi ta


Sóng tình đã dậy ai mà cấm ngăn?


Hàn Mặc khi xưa đã bán trăng


Ta mua nhưng nhắn với em rằng:


Treo lên nhìn ngắm qua mây gió


Hôn tấm thân ngà có biết chăng?


*****


Hai cụ vỗ tay khen hay, cả hai châm trà và cùng nói:


-Hảo tiểu tử! Nhưng nghe vô lý quá! Muốn hôn như vậy thì cái mỏ này phải dài lắm nên vói tới trăng mà hôn lên thân ngà ….trà châm tam tuần …, tiểu tử dùng trà ngay!


Phantran tức mình liền trả treo:


-Thưa tưởng tượng mà …. Chẳng nhẻ cành đa mà quơ được người phàm đem lên cung Quảng hay sao ạ?


-Tiểu tử vô lễ ! Hỗn láo ! Dám nói trèo à? Hãy uống trà và mau tứ bái, rồi theo ta về tiên cảnh để ta dạy dỗ lại!


Phantran sợ phát khiếp bỏ uống trà thừa lúc hai cụ ngó lơ bèn ù té chạy băng qua đường nhưng đạp nhằm phải vỏ chuối và té cái “ạch”…..


………….


Giật mình tỉnh dậy nhìn đồng hồ thấy đã hơn 03 giờ sáng, toàn thân đầy mồ hôi uớt như tắm! Hiiiii!


(PTr.)



Vịnh nguyệt thi

Rating:
Category:Other



Đêm càng khuya, mưa đã tạnh, sự sôi nổi rôm rả của nam phụ lão ấu đón Trung thu từ đầu hôm đã biến mất! Phantran vẫn còn tiếc rẻ…. Ước gì giờ nầy là đầu hôm, việc tổ chức sẽ vui hơn nữa….,


Vừa tính đóng cửa đi ngủ, nhưng từ bên kia đường vẫn còn hai cụ dáng vẻ uy nghi tiên phong đạo cốt, oai phong lẫm liệt, cả hai đang uống trà ngắm trăng ngâm thơ, một cụ kêu:


-Chú em! Qua đây chơi với lão chút xíu cho vui rồi ngủ!


Hình như có một hấp lực nào có cuốn hút mình nên chấp thuận liền không phản kháng:


-Thưa cụ! Cháu vâng ạ!


Phantran vừa qua đường, một trong hai cụ kéo ghế mời ngồi:


-Chú em đừng ngại, hãy ngồi nói chuyện tí xíu rồi về mà!


Phantran liền nói:


-Thưa cháu chưa từng quen biết nhị vị tiền bối, xin cho cháu được vô phép hỏi quý tánh đại danh của hai cụ ạ!


-Hiii… Chú em khôn dữ a! Chưa tự giới thiệu mà hỏi lão trước! Được nhưng mà lão già quá rồi, tên họ hình như quên mất, chỉ biết quê hương có núi Tản Viên và sông Đà! Thiên hạ thường gọi lão phu là Tản Đà tiên sinh đó Hiiii!


Cụ còn lại cũng tự giới thiệu:


-Còn tớ thì đi thi không bao giờ đậu cử nhân, bách tính thường gọi tớ là bác Tú Xương đó Hiiiii!


-Thưa còn tiểu tử vốn bất hiếu vì chẳng làm được theo mong ước của song thân, do đó tên tuổi không dám nhắc đến rất ư là hỗ thẹn, nên tiểu tử dùng họ Phan của phụ thân và họ Trần của mẫu thân làm hiệu là Phantran vậy!


Hai cụ khen:


-Hay lắm á! Tuổi trẻ đời nay ít ra cũng còn sót một chút khí phách, bây giờ chúng ta mỗi người ngâm một bài thơ uống một chung trà nhé!


Cụ Tản nhìn trăng nói:


-Lão phu buồn bực chuyện đời thế thái nhân tình, thôi thì “ngâm”một bài về Chị Hằng chú Cuội nhé!


“Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi,
“Trần thế em nay chán nửa rồi!
“Cung Quế có ai ngồi đó chửa ?
“Cành đa xin chị nhắc lên chơi.
“Có bầu có bạn, can chi tủi,
“Cùng gió cùng mây, thế mới vui.


“Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,
“Tựa nhau nhìn xuống thế gian cười!


Phantran và cụ Tú vỗ tay khen, cả ba uống tuần trà ban sơ! Đến lượt cụ Tú nói:


-Tớ cũng thế, chuyện đời tòan là cõi vô thường, tớ gặp cậu em nầy sao mà gần có giống như chuyện của mình, tớ “hát” thơ một bài nhé!


Trời không chớp bể với mưa nguồn


“Đêm não đêm nao tớ cũng buồn


“Bối rối tình duyên cơn gió thoảng


“Nhạt phèo quang cảnh bóng trăng suông


“Khăn khăn áo áo rày thêm chuyện


“Bút bút nghiên nghiên khéo dở tuồng


“Ngủ quách sự đời thay kẻ thức


“Chùa đâu sang sảng đả hồi chuông!


Phantran và cụ Tản vỗ tay khen ngợi uống tuần trà thứ hai. Đến lượt mình, Phantran kinh hãi liền nói:


-Bẩm nhị vị tiền bối, xin tha cho tiểu tử ạh! Tiểu tử không dám vô lễ đánh trống qua cửa nhà sấm ạ! Gặp nhị vị nửa đêm sao giống gặp ma quá hà! Hichichic…


-Không được! Hay dỡ gì cũng phải một bài hoặc vài câu, nếu làm không ra ta đố nhà mi chạy thoát khỏi tay ta! Có làm hay không thì bảo?


-Ối…. Chết tiểu tử rồi! Huuuu…. nửa đêm giờ tí canh ba gặp nhị vị tiền bối như thế nầy tiểu tử làm sao có được cái yên-sĩ-phi- lý -thuần mà làm! Huuuu! Tiểu tử lỡ dại post ở blog web giờ xin “tụng” thơ lại áh!


-Được! Mà tựa gì ?


-Thưa …. “Hôn trăng” ạ!


-Tụng nhanh lên đi nào !


- Vâng ạ …. huuuu…!


Hẹn thề năm ấy những vần thơ


Tình dẫu xa xăm vẫn đợi chờ


Từng đêm trăng sáng bên nhau thức


Đếm những vì sao bao mộng mơ


Người đâu trăng đấy hẹn giờ


Nôn nao ngày đến đêm mờ mờ sương


Bóng em đã tỏ bên đường


Nhìn em vừa gặp đã dường như yêu


Thế gian một nét diễm kiều


Đất bằng đã nở những chiều đầy hoa


Ước nguyền gắn bó đôi ta


Sóng tình đã dậy ai mà cấm ngăn?


Hàn Mặc khi xưa đã bán trăng


Ta mua nhưng nhắn với em rằng:


Treo lên nhìn ngắm qua mây gió


Hôn tấm thân ngà có biết chăng?


*****


Hai cụ vỗ tay khen hay, cả hai châm trà và cùng nói:


-Hảo tiểu tử! Nhưng nghe vô lý quá! Muốn hôn như vậy thì cái mỏ này phải dài lắm nên vói tới trăng mà hôn lên thân ngà ….trà châm tam tuần …, tiểu tử dùng trà ngay!


Phantran tức mình liền trả treo:


-Thưa tưởng tượng mà …. Chẳng nhẻ cành đa mà quơ được người phàm đem lên cung Quảng hay sao ạ?


-Tiểu tử vô lễ ! Hỗn láo ! Dám nói trèo à? Hãy uống trà và mau tứ bái, rồi theo ta về tiên cảnh để ta dạy dỗ lại!


Phantran sợ phát khiếp bỏ uống trà thừa lúc hai cụ ngó lơ bèn ù té chạy băng qua đường nhưng đạp nhằm phải vỏ chuối và té cái “ạch”…..


………….


Giật mình tỉnh dậy nhìn đồng hồ thấy đã hơn 03 giờ sáng, toàn thân đầy mồ hôi uớt như tắm! Hiiiii!


(PTr.)



Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

Lệnh của bà

1980.jpg

LỆNH CỦA BÀ

Mặt trời đã chuyển thành màu đỏ hồng phía chân trời tây, tôi lái chiếc Honda chạy chậm trên quốc lộ 13 băng ngang cánh đồng Chó Ngáp, gió nhẹ thổi từng cơn trên đám cỏ lau chuyển động như những cơn sóng màu xanh đến tận chân trời, mẹ tôi bảo tạm dừng lại bên vệ đường để ngắm và đón gió.

Bà ngắm những tia nắng yếu ớt chiếu qua các đám mây ửng màu vàng nhạt đàng sau là mặt trời lấp ló như viên hồng ngọc, bà nói:

- Thật là tuyệt đẹp! Hồi xưa lúc má còn nhỏ, ba của con đã nói đùa với với má là ông trời nấu cơm…..nhưng có lẽ không lâu nữa má sẽ không còn nhìn được cảnh ông trời nấu cơm nầy con ơi…..

Tôi cảm thấy nghẹn ngào muốn dâng lên đôi mắt… tôi an ủi mẹ và nói:

- Bà ngoại đã sống được 92 tuổi rồi vẫn còn sỏi, má mới bảy mươi mà….  Con sẽ chở má hai mươi năm nữa để ngắm trời chiều.

- Con ơi… ngoại của con là bà già xưa có tuổi thọ di truyền bên ngọai của má nên được tuổi cao như vậy, còn má biết sức khỏe của mình rồi, má buồn khi chẳng may qua đời mà chưa lo xong hết chuyện nhà, ông ngọai và ba của con trước khi mất giao cho má tiếp tục phụng dưỡng bà ngoại đến trăm tuổi, má lại đau bịnh như vầy làm sao đủ sức chăm nom, phần nhà mình nghèo lại còn mang tiếng cổ xưa khó tánh nên không ai dám làm dâu ….

Tôi đã thấy có cái gì đó bất ổn nên nói:

- Má đừng lo nghĩ nhiều, má nên nghỉ may cho khỏe,con tuy đi dạy lương thầy giáo không đủ sống thì nghỉ ở nhà thay má trông coi tiệm may, việc nhà con sẽ lo, mấy anh chị tuy ở riêng nhưng cũng chung góp chăm lo ….

Mẹ tôi chỉ vào đôi hoa tai đang đeo lấp lánh như sao dưới ánh sáng yếu ớt buổi hòang hôn, bà nói thẳng vào vấn đề:

- Má muốn nói riêng đến con đó, má còn đôi bông nầy, má muốn có dâu và cháu nội!

Tôi hốt hỏang trả lời:

- Không được đâu má à…. Má dùng đôi bông nầy để lo việc đau ốm của má và ngọai, chuyện của con để con tự lo, con còn trẻ, còn cháu nội thì má cứ bắt đại một đứa con của mấy anh em đã ra riêng về nhà cũ con trông giữ luôn…

Mẹ tôi nghiêm giọng:

- Không được ! Má muốn con phải cưới vợ, con gần 30 tuổi rồi, đâu còn tung hoành gì nữa, con kiếm vợ làm cô giáo hay thợ may hoặc ngành gì tạm đủ sống cũng được, trước mắt mấy đứa học trò nghề của má đang dạy nè… má đã ngầm tuyển từ các gia đình hiền đức lại còn siêng năng chăm chỉ làm ăn, má đã nhẫm tính tuổi mấy đứa  nó rồi, đứa nào cũng tốt và hợp với tuổi của con, con chọn một đứa đi!

Cả nhà tôi có truyền thống lâu đời, trừ những chữ dạng móc câu sổ quẹt suy tàn dần nhưng cái khỏan “nhâm, cầm, độn, tóan” vẫn còn …lai rai nặng nề trong nội bộ !  Tôi nói:

- Con cũng đã tính rồi má à… Tuy không khắc nhưng không bền, lá số của con phải mười năm nữa mới đến vận hảo.

Mẹ tôi đổi thái độ và ra lịnh:

- Việc con nhỏ tây lai đó lâu quá rồi thì mày không được chờ nữa, nó ở bên Tây sung sướng quá … đời nào mà nó quay về cái nước nghèo khổ này, từ nay đến cuối năm mầy phải trả lời dứt khóat cho tao và bà ngọai là chọn đứa nào, tao cũng gần theo ổng rồi, để tao lo cho xong chuyện trước khi nhắm mắt!

(còn tiếp)

Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

Hoa tàn

Rating:
Category:Other



**************************


CÁNH HOA TÀN


Đồi cao sót một quả dầu rơi


Theo gió xoay nhanh giữa đất trời


Hạ cánh vào phòng sao trống vắng


Buồn chi khô héo hỡi lòng ơi


*


Tình đã dần xa những tháng ngày


Chiều tàn nắng úa phủ đời ai


Về đâu em nhỉ đời ngang trái


Một kiếp phù sinh nặng gánh vai


***


Hồn thả theo mây khói mịt mù


Ve dừng tiếng hát gió vi vu


Bạc đầu rơi tóc hai tay trắng


Từ giã quê nhà bước viễn du


******


Dầu bay hoá kiếp chạnh lòng ai


Cát bụi vùi chôn một nổi này


Cho gửi nụ hôn  vào phút cuối


Trả về dĩ vãng chút hương say


*********



 




Hoa tàn

Rating:
Category:Other



**************************


CÁNH HOA TÀN


Đồi cao sót một quả dầu rơi


Theo gió xoay nhanh giữa đất trời


Hạ cánh vào phòng sao trống vắng


Buồn chi khô héo hỡi lòng ơi


*


Tình đã dần xa những tháng ngày


Chiều tàn nắng úa phủ đời ai


Về đâu em nhỉ đời ngang trái


Một kiếp phù sinh nặng gánh vai


***


Hồn thả theo mây khói mịt mù


Ve dừng tiếng hát gió vi vu


Bạc đầu rơi tóc hai tay trắng


Từ giã quê nhà bước viễn du


******


Dầu bay hoá kiếp chạnh lòng ai


Cát bụi vùi chôn một nổi này


Cho gửi nụ hôn  vào phút cuối


Trả về dĩ vãng chút hương say


*********



 




Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

Thập liên hòan (4) "Tái yêu" : Con (của ) em

CON  EM

Mê hồn tấu khúc lạc thiên thai

Sự nghiệp công danh gác bỏ ngoài

Hạ mã tiên  nương mời rượu cẩn

Buông cương tục khách luyến trần ai

Thì thầm trăng gió  sương giăng muộn

Róc rách sườn non nước chảy dài

Gà gáy tàn canh…  mau xuống núi

Con chàng thiếp giữ , cả hoa tai !

***************

1. Bao đêm cạnh núi đứng cheo leo

Muốn đến thăm em gắng sức trèo

Ngõ vắng thân đơn hôm sớm đến

Khuya tàn bóng chiếc tháng ngày treo

Lung linh ánh nước trăng soi chiếu

Lấp lánh vì sao kẻ dõi theo

Chấp bút hồn thơ lòng dậy sóng

Mai danh ẩn tích giữa quê nghèo

2. Nghèo bạc cạn tiền mãi vẫn yêu

Chờ ai từ sáng đến ban chiều

Nhạc lòng thánh thót cơn xao xuyến

Vũ  khúc du dương sóng dập dìu

Tà áo tung bay xinh lụa dệt

Nụ cười hé mở  đẹp tranh thêu

Có em như cả vườn hoa thắm

Anh hát tình thơ gửi mộng  nhiều.

3. Nhiều khi thấp thỏm lắm  băn khoăn

Muốn nói yêu em chỉ ngại rằng

Sự nghiệp nổi trôi bao sóng gió

Tình yêu chìm đắm lắm sao trăng

Tao nhân kết bạn mơ duyên nợ

Mặc khách dừng chân mộng gối chăn

Hãy đến bên nhau cùng xướng họa

Gửi lòng lưu luyến với thơ văn.

4.  Văng vẵng gió ru  tiếng vĩ cầm

Rừng thiêng thiếp ngủ nhớ tri âm

Đồi hoa suối bạc chim tìm cá

Má phấn môi hồng khách động tâm

Dừng ngựa buông cương vay một kiếp

Hôn em thức giấc trả trăm năm

Nụ cười ánh mắt duyên chăng nhỉ

Mở  ngõ  trao lời  mãi  đến thăm

5. Đến thăm cửa khép chẳng cài then

Một chút quà vui nức nở khen

Thánh thót giọng oanh ra đón khách

Vi vu tiếng sáo bước qua rèm

Nét xuân tươi thắm tình thân mến

Dáng ngọc yêu kiều nhân nghĩa quen

Hiếm có xưa nay tiên giáng hạ

Hoa nhường nguyệt thẹn liễu hờn ghen

6.Ghen với cội tùng liễu kém xanh

Bao năm mòn mỏi nở sao đành

Tình vương gang tấc duyên hờ hững

Thân cách nghìn trùng phận mỏng manh

Kiếp trước công phu chưa đạt lý

Đời nay sự nghiệp rạng tinh anh

Từng đêm nhìn ngắm trăng sao sáng

Gửi gió lời ru đẹp mộng lành

7. Mộng lành giữ mãi chẳng hề vơi

Một kiếp ba sinh gượng sống đời

Thôi khóc cùng ai chia muối xát

Quên sầu chiếc bóng nhặt tình rơi

Lãng du ngắm cảnh nơi non nước

Mơ mộng trông trăng giữa đất trời

Xướng họa đẹp thay duyên gặp gỡ

Hàn huyên bóng xế hỡi người ơi.

8. Ơi đẹp làm sao khi biết tên

Đêm dài  lắm mộng chẳng hề quên

Chàng mê viết blog nêu thương hận

Nàng đọc post còm phó rủi hên

Tưởng sóng vỗ vang nơi cuối bãi

Như trăng toả sáng tận đầu ghềnh

Entry vấn đáp canh tàn thức

Thượng Đế mỉm cười: " Thế mới nên! "

9. Nên hư ấp úng ngỏ lời quê

Chỉ sợ ai hờn giận hẵn chê

Duyên cũ đẩy đưa cay khói thuốc

Tình xưa nghiêng ngữa  đắng ca phê

Thầm yêu ngày ấy mơ se kết

Trộm nhớ đêm nay mộng  trở về

Thêm nữa đi em đường mật ngọt

Giọng kèn tiếng uyển ngẫn ngơ mê.

10. Mê hồn tấu khúc lạc thiên thai

Sự nghiệp công danh gác bỏ ngoài

Hạ mã tiên  nương mời rượu cẩn

Buông cương khách tục luyến trần ai

Thì thầm trăng gió  sương giăng muộn

Róc rách sườn non nước chảy dài

Gà gáy tàn canh…  mau xuống núi

Con chàng thiếp giữ , cả hoa tai !