Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Thăm Thang tiên sinh

 

@Thang Ngọc Pho   (xướng):

THƠ

Óng ả mượt mà những sợi tơ

Lời vàng ý ngọc dệt thành thơ

Bao người trầm mặc chìm sông mộng

Khối kẻ u sầu đắm biển mơ

Nhiều chị si mê thành ngốc nghếch

Lắm anh say đắm hoá ngu ngơ

Thật là kỳ diệu phiêu linh quá

Từ thuở xa xưa đến tận giờ!

Xin mời hoạ, bình hoặc viết cảm đề!

@ Phantran (hoạ - vấn):

Thang tiên sinh kính mến! Cuối năm 2009 PhanTrần gặp tai nạn và tang tóc tới tấp, nên ít ghé thăm tiên sinh và các bạn, xin tiên sinh thứ lỗi vì chậm trễ trả lời comment , mong rằng năm 2010 vận số sẽ khá hơn và tất cả chúng ta gặp nhiều may mắn, hạnh phúc, thành đạt nhé .

Mời tiên sinh dùng nước cho vui nha, Kính thân.

Cuối năm hạn rủi đến bây giờ

Bài vị suýt đề đọc ngẫn ngơ

Răng rụng che tay nhìn thấy thẹn

Chân đi sửa tướng  ngủ nằm mơ

Xe tông huyên náo  hay còn vận

Mẹ mất ưu phiền  muốn bỏ thơ

Kính lão tiên sinh cho mật chỉ

Đầu Trần nán lại ít hàng tơ

(hic hic hic)

@Thang Ngọc Pho (đáp):

Tôi đã vô tình đến tận giờ

Phải đâu thấy nạn cứ làm ngơ

Răng hư thay thế y như thực

Chân dẹo đại tu giống tựa mơ

****

Xe tông đau đớn nhưng còn mạng

Mẹ mất ưu phiền vẫn có thơ

Thành thật sẻ chia người vận hạn 

Phan Trần, xin bạn giữ đường tơ!

****************

3 nhận xét:

  1. THẨN
    Óng ả, hung tợn cũng là thơ
    Làm cho bác học hóa gã khờ
    Nhả ngọc lui thù trên trận địa
    Phun châu kết bạn ở cõi mơ
    Ông già uống rựu vui xướng họa
    Người trẻ gieo vần ngỏ đường tơ
    Tiểu đệ ghé thăm Phan Trần lão
    Dòm thấy cao nhân nên xụi lơ.

    Trả lờiXóa
  2. May, rủi, ưu phiền, vẫn có thơ
    Dẫu đời muôn vạn cái lơ mơ
    Vẫn không từ bỏ vườn thơ cóc
    Đế bác Phan Trần mãi ngẩn ngơ

    Trả lờiXóa
  3. Răng rụng che tay cười e thẹn !
    Hèn gì muội tưởng cứ làm duyên
    Răng rụng hẹn nhau cùng rụng nhé
    Chí tình huynh thấy cảm động ghê

    Trả lờiXóa