Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

ĐÊM XƯA........


ĐÊM  XƯA
Đơn thân trọ học ngắm  trăng sao,
Lê khắp thành đô ngập sắc màu.
Tiếng pháo đưa về bao khủng khiếp,
Hồi còi vang vọng  lắm lo âu.
Tiền không túi trống lòng đau cắt,
Hẽm vắng người thưa khách bước mau.
Đã  mấy năm rồi xa xóm cũ,
Đêm nay chăng biết  trở về đâu ….

(Trích tình thơ "Thời áo trắng" của Phantran )
*********************
Tainv1210 at 06/27/2010 02:20 pm comment
Du cho khuc nhac co zui, hay lang man the nao di chang nua. Long minh cu van bun voi voi, giong nhu cau, nguoi bun thi canh co vui dau bao gio.  Chuc H & gd vui khoe cuoi tuan. Hiền đ
Tepthuylinh at 06/25/2010 09:48 pm comment
Lâu mới lại được nghe lại bản nhạc này ..âm thanh ngập tràn trong nhà em ..những âm thanh vang ngân xao xuyến ...Cảm ơn và chúc một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ.


Phantran at 06/26/2010 01:40 pm reply
Chào Tepthuylinh! Bản nhạc trữ tình của Pháp đã có lời Việt và do nữ ca sĩ Thanh Lan hát , Ngày nay ít người thích loại nhạc này và nó đã dần dần bị quên lãng... Linh có thể copy lại đem vào entry blog để dành khi nào cần nghe lại khỏi mất công truy tìm. Chúc hai ngày cuối tuần thật hạnh phúc nhé! Thân mến nhiều.
NHAT THUYH at 06/25/2010 03:45 pm comment
ĐÊM XƯA 


Hỏa châu rực sáng ngỡ ngàn sao? 

Hỏa tuyến đạn bom đỏ một màu. 
Thành cổ tan tành buồn đất Việt 
Đời dân lưu lạc khóc trời Âu! 
Liêu xiêu kiếp nhạn khôn dò tới, 
Rệu rã đời trai khó tính mau. 
Sống được một ngày là thú vị, 
Ngày mai ừ một cõi đâu đâu!


 (Út xe ôm)  


Phantran at 06/26/2010 12:12 pm reply
Chào hiền huynh, Chúc hiền huynh và cả nhà thật vui vẻ thoải mái hai ngày cuối tuần nghen, huynh về nghỉ ngơi thật khỏe rồi mới làm việc nha, mình cũng đã là lão thanh niên rồi Hiiiii.... Huynh vừa bình phục đem hết sức mình tung một chưởng 8 thành công lực thật là lão tiền bối nội công đạt mức thượng thừa rồi..... Hiiii.. Bài thơ huynh họa cảm động lắm.... Cả hai tòa cổ thành QT, QB đều thành bình địa... người hy sinh trong cuộc chiến vô số... Lúc ấy đệ rất buồn và vô cùng tiếc hai bảo vật quốc gia... Nhưng đa số các bạn học chung lớp thì không quan tâm đến việc đó, "họ" chỉ cần biết là ai thắng ai thua mà thôi... Có lẽ "họ" có cái nhìn cao siêu giỏi hơn mình nhiều, còn mình chỉ là thiển cận ngu ngốc ....(hic), có lẽ nhờ thế mà đệ còn sống đến ngày nay và đã gặp được huynh thật thân quý . Kính thân!

Phantran at 06/26/2010 11:30 am reply
Huynh LucBinh viết bài thơ trên làm mình nhớ Sài Gòn vô cùng... Cảm ơn huynh nhiều .... những kỷ niệm này khó gặp được người cùng thời chia sẻ cặn kẻ điều hay nét đẹp thời ấy... Huynh cũng chưa viết kể thêm..... cà phê đường Nguyễn Du..... ôi chao.... vẫn còn thèm nhớ đến những ngày xưa thân ái đấy .... Góc phố Duy Tân- Pasteur và dọc theo Hiền Vương phở bay mùi bát ngát....! Nếu siêng ghé thêm ngoài Bến Thành uống một cốc sửa tươi (dê) tại caféteria rạp Rex là khỏi ăn sáng luôn, trốn học chun vào rạp Rex xem  Alain Delon  hay vào rạp Long Phụng, Casino, Cao Đồng Hưng ... xem Địch Long, Khương Đại Vệ, Miêu Khả Tú, Hà Lợi Lợi..... múa kiếm  đánh chưởng...Hì hì hì .....  Chúc Lucbinh hai ngày cuối tuần thật vui vẻ thoải mái và thật hoành tráng! Thân mến nhiều.
Phantran at 06/26/2010 11:48 am reply
Thời sinh viên...ôi.... nghĩ lại thật là một quảng thời gian đầy ước mơ tuổi trẻ với tình yêu thật lãng mạn .... tiền bạc thì eo hẹp.... bạn bè cũng vậy, chỉ nương nhau mà sống, cùng nhau tìm mối dạy kèm cho các tiểu thơ - công tử con nhà giàu có danh giá , thân làm "thầy dỡm"... cũng để kiếm tiền thêm để chi dụng sách vở học tập khi xa gia đình....., có lúc phải đi bộ, nhịn ăn sáng, đói meo râu chui vào giảng đường để học...(hic....). , lại còn phải canh mua phiếu cơm.... để ...độ nhật qua năm học (hic)....
TênTên at 06/25/2010 02:45 pm comment
Thời sinh đẹp dù cực nhưng rất đẹp và tình lắm ! Giờ nghĩ đến, rơi nước mắt ...   Vẫn hơi nóng xoay xoay trên đầu Vẫn bụng đói ngồi đợi giờ ăn… Con đường Thập Tự   căng trong khói Cường Để tan trường,    ôi áo xanh !   Giảng đường,   anh   gặp em   lớ ngớ   ! Sàigòn bốn mùa thích   làm thơ . Nghe hết buổi trưa chờ giấc   ngủ Những tháng ngày khôn lanh mù u…   Cả thành phố sáng rực tưng bừng Đi học về ngủ đứng trong xe. Này Shelle, Văn Khoa, Hồng Thập Tự… Chập chùng hàng cây thơm lá me   Ở đâu cũng mượn lời hát cũ ? Hồn   sương đêm lá ngủ   bên   thềm. Giờ   thẩn thờ   nâng niu kĩ niệm Đừng để ngày   xưa cay đắng thêm !  


Phantran at 06/26/2010 11:19 am reply
Hahahaaaaa.... Trúng cột dọc.... quả da ra ngoài khung thành! nhờ niệm tâm kinh biến không thành sắc ! Hiiiiii....
Thích Chân Thiện at 06/24/2010 04:43 pm comment
Điều chi mang anh giai trở về miền hoài niệm như thế? Coi bộ anh rất thích Mauriat thì phải...


Phantran at 06/24/2010 05:15 pm reply
Chào hiền đệ, đó là những bản nhạc huynh thích thuở còn đi học....  cả những bài thơ ôn lại kỷ niệm xa xưa ấy.... Thân mến nhiều.
phuong tim at 06/24/2010 04:29 pm comment
HUYNH ĐANG NHỚ LẠI THỜI XƯA....


Phantranat 06/24/2010 05:12 pm reply
Đúng như vậy muội ạ! Huynh đang kể chuyện cũ bằng thơ và sẽ chấm dứt nay mai.... Chỉ có quá khứ mới đáng kể vì đó là kỷ niệm đẹp sau khi  xuống Sài Gòn học tiếp....  , còn hiện giờ chỉ đáng vứt vào đống rác.... vì nó không có giá trị với thời nay muội ạ... Chúc muội buổi chiều thật vui dùng cơm ngon. Mắt của muội nay đã bình phục chưa? Ơn Chúa ban phước lành cho muội chóng khỏi! Thân mến
Sĩ Quý at 06/24/2010 11:24 am comment:
  Ngõ Vắng...Đêm Xưa 
Ngõ vắng  không  đèn  không  ánh sao 
Phố  bên   nhấp  nháy  điện   muôn màu 
Chập chờn tiếng nhạc người phấn chấn 
Vội   vã   bước   chân    khách    hãi     âu 
Đại    bác     vọng     âm     xao    phố   lớn 
Quân  xa  rít    bánh  chuyển    quân   mau 
Còi   vang    báo   hiệu     thiết   quân   luật 
Thương  người   trốn  lính    biết   về   đâu.


(Võ Sĩ Quý).


Phantran at 06/26/2010 10:59 am reply
Cảm ơn Sĩ Quý họa bài thơ 
Thời ấy thư sinh mãi đến giờ 
Chinh chiến, học đường, còn in trí 
Đêm nằm giấc bướm ngỡ còn tơ! 
*** 
Thi rớt , rời trường, kiếp lính thôi 
Mới hay sinh, tử, mạng con người 
Châu đầu học khủng mong qua ải 
Bom đạn đầy trời máu đổ rơi....
 *** 
Làm trai thời ấy khó trần ai! 
Đi lính, làm dân ...khổ trải dài... 
Đầu cổ cứ che bên chỗ nắng 
Ngày gia đêm sản, súng kề tai! 
*** 
Trốn học tham gia nhập biểu tình! 
Đa phần đều rõ mặt thư sinh
 Bom xăng đạn thúi quăng đầy phố 
Đả đảo hoan hô .... khắp cạnh mình
..... ...............    

Tăng Hoành Lão at 06/23/2010 08:28 pm comment
" tiền không túi trống lòng đau cắt  Hẻm vắng người thưa khách bước mau "    Hai câu này không ra học trò tí nào cả  .


Phantran at 06/24/2010 05:31 am reply
Học trò trước năm 75 là thế lão Tăng ạ.... chắc chắn là trong thời gian nầy Tăng Lão còn ở A hoặc  chưa vào B nếu có thì chỉ ở trong chiến trường.... thì phải.... Thời gian nầy nếu Lão Tăng là sinh viên ở B  thì sẽ biết hoàn cảnh đi học gần đến giờ giới nghiêm như thế nào và kinh tế của gia đình chạy trốn tỵ nạn chiến tranh về thành thị nhưng vẫn động viên con em mình đi học.... và mặc dù gia đình nghiêm cấm nhưng các SV vẫn tham gia biểu tình như thế nào..... Thân.  

  • Trăng trời ơi, chú làm con nhớ blog quá:((
  • Phan Tran Lâu lắm không gặp từ khi sập nhà... hix! Cám ơn Trăng còn nhớ và ghé nhà thăm chú

1 nhận xét:

  1. Cảm ơn lão Phan vẫn còn giữ lại bài họa của tôi,đọc mà thấy sai niêm nên muốn sửa lại :"Thành cổ tan tành buồn đất mẹ"Thân mến cùng huynh Phan.

    Trả lờiXóa