Thứ Ba, 24 tháng 11, 2009

Kiếp bướm (tái đăng)




HỒN BƯỚM MƠ TIÊN

Tại một vùng đồi núi xa xôi hẻo lánh có một ngôi làng nhỏ, nơi ấy có một đôi nam nữ rất yêu thương nhau, họ đã cùng tựa vào nhau trên đỉnh núi đồi và thề non hẹn biển, nhân dân trong làng nhìn họ với đôi mắt thán phục ngầm khen một đôi uyên ương tuyệt đẹp xứng đôi vừa lứa, tương lai hạnh phúc đang đón chờ …


Chẳng may một hôm trong lúc cô gái đi tìm củi trên đồi té xuống hố sâu bị thương rất nặng, cô nằm trong bệnh viện mấy ngày đêm vẫn chưa tỉnh lại. Ban ngày anh thanh niên luôn ngồi trước giường cô và lúc nào cũng gọi tên cô. Buổi tối anh đến đền thờ nhỏ trong làng để cầu nguyện cho cô mau qua khỏi tai nạn, lòng anh đau đớn như kim châm muối xát….


Một tuần qua cô gái vẫn chưa tỉnh dậy, anh thanh niên đã tiều tụy thấy rõ nhưng vẫn chăm sóc cô tận tình. Tình yêu của anh đã làm cho một vị tiên trong đền cảm động, vị tiên quyết định giúp anh và nói:


- Này con trai! Ta có thể làm cho người yêu của con lành bệnh và tỉnh dậy, nhưng con phải hóa thành bướm trong vòng ba năm, con có đồng ý chăng ?


Chàng thanh niên nghe xong rất cảm động và nói:


- Thưa tiên ông, con xin đồng ý!


Bình minh đến…. Chàng thanh niên đã hóa thành một con bướm rất đẹp, anh chào từ giả vị tiên và bay đến bệnh viện, quả nhiên cô gái đã tỉnh lại và đang trò chuyện với một anh chàng bác sĩ, nhưng tiếc thay chàng thanh niên hóa bướm này không thể nói chuyện được, ….


Mấy ngày sau cô gái đã xuất viện nhưng cô không được vui vẻ, cô hỏi thăm những người thân về tin tức của chàng thanh niên nhưng không ai biết hiện giờ anh ta ở đâu cả. Cô ta cả ngày không ăn không nghỉ, nhất quyết đi tìm cho được người yêu của mình, trong khi đó anh chàng hóa bướm kia bay qua bay lại bên cạnh cô, chỉ có điều không thể gọi được tên cô, không thể trò chuyện cùng cô mà chỉ có thể lặng lẽ đón nhận ánh mắt vô hồn của cô.


Mùa hè trôi đi, những cơn gió mát mẻ của mùa thu thổi rơi những chiếc lá vàng, cô gái phải rời khỏi nơi thôn dã này về thành phố nơi phồn hoa đô hội tìm việc làm khác. Ngày cuối cùng anh đã bay tới và đậu trên vai cô, anh muốn dùng đôi cánh bé nhỏ của mình vuốt ve lên mặt cô, anh muốn dùng đôi môi nhỏ của mình để hôn cô, nhưng cô không nhận ra và còn xua đuổi anh một cách tàn nhẫn….


Trong chớp mắt mùa xuân của năm thứ hai lại đến, cô gái trở về thăm nhà và anh đã thấy người yêu của mình cùng với anh chàng bác sĩ trẻ đẹp trai lên đỉnh đồi, cả cùng ngắm bình minh và hòang hôn, dưới ánh trăng họ đã cùng nhau thề non hẹn biển !…. Riêng anh chàng bướm chỉ còn cách lén đậu trên vai cô, lòng đau đớn cùng cực… Người ta kể rằng vào mùa đông năm ấy cơn đau của cô tái phát trầm trọng và chàng bác sĩ đã một lần nữa chăm sóc cô thật chu đáo và cô đã bình phục và vui vẻ trở lại, một tình yêu mới đã nãy sinh và kết hợp hai người với nhau.


Chàng trai bướm vô cùng đau khổ, những ngày liên tiếp anh thường thấy người yêu của mình và vị bác sĩ ngày nào cũng lên đồi ngắm bình minh, hòang hôn….., anh chàng bướm chỉ còn cách bay theo đậu trên vai cô và nghe tim mình đau nhói vì những lời thì thầm, những tiếng cười vui vẻ của họ, anh rất tủi thân phận kiếp bướm của mình ……


Mùa hè năm thứ ba đã đến, bướm không còn thường xuyên bay theo người yêu nữa, người yêu của chàng giờ đã má tựa vai kề với vị bác sĩ đầy danh tiếng tài ba…., thời gian ba năm sắp hết, trong ngày cuối cùng người yêu của anh và vị bác sĩ đã cử hành hôn lễ! Anh chàng bướm bay vào đền thờ gặp lại vị tiên, anh xót xa rơi lệ… Vị tiên hỏi:


- Con có hối hận khi nhận làm kiếp bướm trong ba năm không?


Anh lau khô những giọt nước mắt của mình và nói:


- Thưa không ạ!


Vị tiên bỗng vui vẻ cười nói:


- Ngày mai con có thể trở lại kiếp người rồi đó!


Anh lắc đầu nói:


- Thưa tiên ông…. Hãy để cho con làm kiếp bướm suốt đời!


***********


Thu tàn nay đã lập đông

Buồn ơi những giọt sầu mong giữa trời

Mưa chiều nắng sớm cuộc đời

Hai bàn tay trắng đánh rơi cuộc cờ

Xin em đừng đợi đừng chờ

Thuyền anh đã đắm hồn thơ đã tàn

Bướm khuya thức giấc mơ màng

Tung tăng đôi cánh trên ngàn cỏ hoa

Rõ hay sinh tử trẻ già

Đâu là hạnh phúc....chỉ ta biết mình ….

*************

(@ V.NT&@Phantran - lược dịch tái đăng từ 360 cũ)

1 nhận xét:

  1. Thật là tiếc cho " Anh chàng Bướm ", tận tụy, hy sinh vì người yêu. Nhưng cũng không trách được cô gái vì chờ đợi quá lâu và không ai biết gì về tung tích của người yêu trước.
    Multiply vẫn hoạt đông tốt mà, sao phantran không vào được ? Kiểm tra lại máy xem sao ?
    chúc hiền huynh luôn khỏe, trẻ, làm ăn tấn tới.

    Trả lờiXóa