Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

Du hí bên Tàu (6) Di hòa viên, Vương phủ tỉnh...


 THIÊN ĐÀN

Vào buổi sáng sớm …  bầu trời âm u đầy mù sương… Đoàn du khách đến thăm đàn tế trời (thiên đàn) phía nam cố cung Bắc Kinh, nơi các vua triều Minh, triều Thanh đến cúng tế cầu mưa thuận gió hòa… thiên đàn  xây năm 1420 dưới thời nhà Minh , xem các bức họa thời nhà Minh thì trước kia đền có hình dáng một tòa tháp vuông vức ba tầng mái đầu đao, đến thời nhà Thanh thì phá bỏ xây lại một ngôi đền có mái vòm hình tròn cũng ba tầng  theo quan niệm thiên, địa, nhân …. Giống như chiếc mũ vua Càn Long đội xem trong phim TQ  hiiiii…. , toàn bộ được chống đỡ bằng 12 cây cột mái ngoài tượng trưng mỗi ngày có 12 giờ (từ giờ tý đến giờ hợi), tầng giữa có 12 cột tượng trưng 12 tháng như vậy tổng cộng 24 cột tượng trưng cho 24 tiết khí trong năm,  bên trong điện có 4 cột “thông thiên” tượng trưng cho 4 mùa xuân hạ thu đông … mình đứng bên cửa điện bấm máy để ghi hình các kết cấu tạo khung chống đỡ mái vòm cầu… nội thất điện cũng thật cầu kỳ kết hợp các hoa văn màu sắc rực rỡ… Trời ở đâu sao không thấy… chỉ biết tại nơi đây con của ông ta  (?) sử dụng nơi nầy làm nơi thờ cúng dòng họ nhà trời … Ngẫm nghĩ và mắc cười thầm… cứ hễ dòng vua họ gì thì ông trời họ đấy thì phải ? Nếu cứ tương tự như thế thì chổ khác ông trời sẽ có họ Obama hay Norodom hay Putin gì đó chăng áh…. Hiiiiiiiiii


THIÊN AN MÔN VÀ TỬ CẤM THÀNH

Trên đường đi, nhìn ngắm các tòa nhà cao ốc đồ sộ khang trang, tầng thượng trên cùng vẫn thể hiện phong cách mái uốn cong đầu đao truyền thống, tòa nhà của UBND thành phố cũng thiết kế tương tự….  Xe cộ lưu thông trên đường nườm nượp là xe con , bảng xanh số trắng là tư nhân, được viết chữ "Kinh" (hán tự), tiếp theo là một chữ latin và dãy số…, xe cơ quan nhà nước bảng trắng số đen cũng lả một chữ “Kinh” (Hán),  một chữ la tin (A,B, C…gì đấy)kế bên một dãy số… Xe hai bánh lác đác … hoàn toàn không có bảng số và người sử dụng không hề đội nón bảo hiểm… (sao không thấy công an giao thông phạt… lạ hén …!) Hai bên đường  toàn là cây ngô đồng và cây hòe…

Dừng xe trước cổng Thiên an môn….  Khách thăm viếng thật đông đảo ngắm quảng trường rộng thênh thang và chụp vài tấm ảnh lưu niệm …. Du khách xuống tầng hầm băng qua đại lộ trước cổng và vào cổ thành Bắc Kinh, toàn bộ cung điện  đều được xây dựng vào năm 1420 do một kiến trúc sư là người… Việt Nam (!).  Cổ thành nầy gồm 2 cung, 3 điện, 5 phủ , 6 bộ, 6 ty, 9 chiếc cầu đá …  vv….  Theo sử liệu Trung Hoa ghi chép, người thiết kế xây dựng công trình cố cung -Thiên An môn là ông  Nguyễn An người ở tỉnh Hà Đông nước Đại Ngu, Ngu vương Hồ Quý Ly đầu hàng nhà Minh và cống nộp Nguyễn An  về Tàu để hoạn và làm thái giám…. (hic). Công trình sử dụng một vạn thợ  thuyền và thi công trong 3 năm  !

Để bảo vệ các cung phủ  cổ kính  bằng gổ, Nguyễn An cũng đã sắp xếp bố trí  các vạc đồng thật to dùng để chứa nước phòng cháy ….

Đã xem phim “Hoàn Châu cách cách” công chiếu trên đài, chắc đã thấy quy mô hoành tráng của cổ thành… mình không mô tả nhiều …

Buổi sáng … đoàn viếng thăm khu vực “Trà đạo” của “bác sĩ trà” ….

Sau buổi cơm trưa đoàn viếng thăm công trình Di Hòa viên


DI HÒA VIÊN


Di Hòa viên còn gọi là cung điện mùa hè. Vào lúc thời tiết nóng nực “triều đình”  về nơi đây làm việc, toàn bộ cung điện mùa hè xây dựng bên hồ    , vua Càn Long huy động 1 triệu nhân công đào thành một cái hồ nhân tạo, quanh hồ là liễu, tùng bách, lựu, tường vi, mẫu đơn…, giữa hồ là một đảo nổi… Từ Hy thái hậu rất thích nơi đây, lúc bát quốc phương tây kéo binh vào đánh Bắc Kinh… Từ Hy đã tỵ nạn dời đô qua cố đô Trường An (Tây An), bát quốc trầm trồ trước cảnh đẹp … nhưng ra tay đốt phá thành bình địa… Sau khi trở về Bắc Kinh bà ta tự tay thiết kế lại trên nền cũ và xây dựng thêm các công trình mới bằng cách khảo tra cầm tù vua Quang Tự phải lòi ra ngân sách mật dùng đổi mới hải quân Trung Hoa… Chưa hết, bà ta còn bắt các quan lại cả nước nộp ¼ lương bổng  trong cả năm….

Từ cổng vào nhà riêng của bà ta (dùng để nhốt tù là vua Quang Tự), trước nhà, bà ta cho đúc hai cây cột thật cao có cổng vòng cung làm bằng 100kg  vàng ròng, du khách đi trên hành lang dài 780 mét… Trên có mái che và trang trí theo 4 mùa xuân, hạ, thu, đông và các bức họa, hoành phi minh họa các điển tích…. , hành lang này đã quay cảnh công chúa Hoàn Châu và Ngũ a ca…. 

Hồng Tú Toàn tự xưng là con ruột của Chúa ở kiếp trước, ông ta khởi binh chiếm được phân nửa giang sơn lập Thái Bình Thiên Quốc, thủ đô là Thiên Kinh (cố đô Nam Kinh của nhà Minh) …. Trên ngọn đồi kế bên là Phật Hương Các …nơi dâng hương lễ Phật của Thái hậu Từ Hy … Từ Hy Thái Hậu nằm mơ thấy kiếp trước bà là em ruột của Phật Quan Âm… (hiiiii…) cho nên bà ta bắt cả nước phải gọi mình là Lão Phật Gia (hoặc Phật gia Thái Hậu ). Muốn đến Phật Hương các phải đi trên một hành lang hẹp uốn khúc ngoằn ngoèo như mê cung dọc theo bờ hồ … có lẽ bà ta hơi nhỏ con thì phải….

Ai đã từng nhìn thấy tranh sơn thủy của Trung Hoa, cảnh thật đẹp đến chừng nào, đến tận nơi đây mới thấy sự thật còn mê hồn quyến rủ gấp bội phần … cảnh sắc tuyệt vời …. Đến nổi phim 3D hẵn cũng phải chào thua… Gió hiu hiu cành liễu lay động bên bờ hồ sen, tiếng lá thông tùng vi vu dìu dặt… xa xa là trên đồi là tòa bảo tháp lẫn khuất ẩn hiện trong sương khói đất trời ….  Muốn viết một bài tám câu 5 vần nhưng thời gian không cho phép …. Mình đành chụp vội vài cảnh về nhà sẽ chấp bút sau…


TRÀ ĐẠO

Nghe qua hai từ trà đạo có vẻ như “thiền” ở Nhựt Bổn … nhưng đây là Trung quốc thì trà đạo có khác…

Khách xuống xe nhìn thấy một cổng chào rực rỡ đầy màu sắc Trung Hoa, như là một cổng thành hoành tráng hoa lệ đầy nét cổ kính, bên trong là các cửa hiệu bán trà ….  Hương trà xông thơm bát ngát cả khu vực làm cho lữ khách muốn đắm chìm cả người trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê….

 Đoàn du khách ghé vào kiosque trà Ô Long, tại đây có tiếp viên nữ giới thiệu và nói tiếng Việt trôi chảy giọng bắc pha nam hơi “lơ lớ”… Một ả muối trẻ hơi nhỏ vóc tự giới thiệu:

- Kính thưa quý khách, đây là cửa hàng bác sĩ Trà , “em” xin tự giới thiệu …em tên là “!!??” dân tộc “Thái”, em tốt nghiệp khoa xã hội nhân văn,  khoa  “Việt Nam học” tại Đại học Bắc Kinh , năm nay em 22 tuổi”, dân tộc Thái của 56 dân tộc anh em ở Trung quốc…. chớ không phải dân tộc Thái của 54 dân tộc của Việt Nam (!) , em xin mời quý khách dùng thử 3 loại trà : đầu tiên là trà Ô Long, chỉ nhấp môi một chút  xíu…. cảm thấy chát nhưng sau đó sẽ ngọt và cảm thấy không còn khát…. , loại thứ hai là trà “cam -  khổ”,  cam là ngọt, khổ là đắng… quý khách uống tí xíu vào nghe đắng như khổ qua…và sau đó chuyển thành ngọt như đường …, loại thứ bà là trà “sinh thái” , cả ba loại trà nầy thường dùng sẽ ngăn ngừa và giảm một số bệnh tật (?) do “Bác sĩ Trà”nghiên cứu thành công được Bộ Y tế TQ cấp bằng xác nhận (?) …..

Cô ta biểu diễn rót trà nóng vào cái chung nhỏ xíu làm bằng sứ men trắng có hoa văn con rồng nhỏ màu xám tro….,  bỗng nhiên con rồng hóa thành màu đỏ … Cô ta rót trà vào những chiếc chung khác và mời các khách dùng thử….,  khách đòi phải rót bằng chung con rồng đổi màu… cô ta đáp:

- Thưa quý khách… chung nầy là cửa hàng chỉ có một cái duy nhất… nếu quý khách mua trà với số lượng cao… quý khách sẽ được biếu ……

- Số lượng cao là mua mấy hộp?

- Thưa… nếu trị giá mua từ 400 tệ trở lên ạ…. Bây giờ xin mời quý khách dùng trà…

Cả đoàn du khách cầm chung uống thử các loại… thật là thơm ngon…. Thình lình cô ta nói;

- Ối chao… sao các anh cầm chung bằng mấy ngón tay kia thế  ? Cầm trà như vậy là “cun cun” đấy, …. Dùng trà thì không phải vậy… cầm bằng các ngón tay có ngón áp út để nâng dưới đáy chung chính là “Nguyễn cun cun, Trần cun cun, Lê cun cun ….” đó nha… Các anh biết “cun cun” là gì  không ?  “Cun cun” là các quan nô tài của các bà hoàng hậu, thứ phi …. Như trong phim đó…

- Là công công …là thái giám ?

- Thưa phải (!), chính là các cun cun như trong phim đã xem đấy…  xin mời các anh xem cách dùng trà nầy….

Cô ta biểu diễn… lật ngữa bàn tay và chúm các ngón lại, bên trong dùng bắp thịt dưới chân ngón cái và bắp thịt cạnh bàn tay dưới ngón út ép lại thành một cái khe rảnh dọc… chính giữa kẹp cái chung trà nhỏ đường kính 2 cm … đưa lên từ từ và ụp vào mồm đang há… Trời ạ ! … giống y như úp cái lá đa vào mỏ … đã vậy  mà còn liếm mép …. hiiiiiii…!

Oái…! Thiền đâu không thấy chỉ thấy biểu diễn  ngôn ngữ thứ ba của viện Câm điếc Lái Thiêu ở tỉnh Bình Dương …  cái kiểu nầy không thích hợp rồi …. mình bước ra ngoài qua các kiosque khác…

Lần nầy thì không thấy cô ả mắt xếch nào hỏi thăm…. Chỉ thấy các ả xẩm mặc áo dài Thượng Hải, bước chân dài  ló hai cái đùi luân phiên trắng toát … tay cầm dây xiềng dắt chó Bắc Kinh giống lùn  đi trên vĩa hè….Mình mua vội vài thứ lặt vặt khác cho hết 300 tệ…khỏi phải đổi lại tiền Việt…. sẽ lỗ đấy… vì phải chịu giá bèo chợ đen 3000 đ VN bằng một tệ (hic)….

*****************

Đêm cuối cùng, sau khi xem xiếc Trung quốc … màn cuối là 07 vận động viên cưỡi mô tô chạy trong lồng cầu, đoàn về khách sạn và họp rút ba chai …. Lần này còn bao nhiêu chai napoléon đem ra làm cho hết…hiiii....  còn 3 chai rưỡi cuối cùng  ạ… ! Mồi nhắm gồm đào thập tam lăng, sáu gói mì tôm của VN  bẻ ra nhai rôm rốp… trong cuộc liên hoan "nhẹ" nầy (?), chàng thanh niên Bắc Kinh - hướng dẫn viên cũng tham gia… anh ta đem dầu xoa bóp, đào thập tam lăng đã đóng gói đến giao hàng… , anh ta nói:

- Thú thật với các anh , các chú … Mành tìm mua cho các anh các chú đào còn tươi… đem về VN để lâu được … bảo đảm đào thơm ngọt chất lượng, đem về biếu bà con làm quà… giá cả có hơi cao hơn ngoài chợ … nhưng các anh các chú xem như lì xì cho Mành … trả công thuyết minh và hướng dẫn  chút đỉnh (?) … Mành xin hứa sẽ ngoan như con chó cưng PET của các anh các chú …. xin chúc cả đoàn được thượng lộ bình an , mã đáo thành công (!), chúc các anh các chú đi xong về nhà ăn nên làm ra, tăng phúc đẻ ra lộc, thì Mành cũng hưởng tí lộc của các chú các anh coi như các chú các anh ăn ngon ỉa ra cứt cho Mành ăn theo vậy ! (nghe thấy gớm ! Hiiiii…), năm sau dắt thêm bạn bè bà con  sang Bắc Kinh, Mành vẫn chờ các anh các chú và hướng dẫn thuyết minh thêm nhiều điểm mới vui lạ hơn… Sáng hôm sau Mành sẽ dắt cả đoàn thăm lầu thành Thắng Đức môn xong rồi về VN nha ….

LẦU THÀNH THẮNG ĐỨC MÔN:

Lầu thành Thắng Đức Môn chính là thành lũy cuối cùng án ngữ đường tiến quân của Mông Cổ … Lưu Bá Ôn tham mưu cho vua nhà Minh Minh xây lầu nầy dùng để xem phong thủy và trấn yểm cho cả thành Bắc Kinh ...tường thành to dày và cao, xây bằng đá thật kiên cố, lô cốt, công sự ... bố trí nhiều lổ châu mai cho các cung thủ xạ tiễn… súng thần công… Nơi đây khi xưa các vua tướng triều nhà  Minh - Thanh xuất trận đều đến làm lễ “lấy hên” bằng cách sờ vuốt con “tỳ hưu”, con vật nầy sẽ phù hộ cho các cuộc xuất trận đều chiến thắng…

Vào thời CM văn hóa, lầu thành bị  đám hồng VB bắt đầu phá hủy và con tỳ hưu dùng để trấn yếm của Lưu Bá Ôn bị phát hiện … Hồng VB bẻ gãy sừng và “quốc bảo” nầy chuẩn bị đập nát thì chính quyền hay tin đưa quân tới ngăn chận và tịch thu ….

Con Tỳ hưu được phủ tấm vải đỏ… ai sờ vào thì trả tiền sờ mó sẽ hưởng được phúc lợi(?), tiền gì cũng được tùy hỉ công đức cúng dường không hạn chế: Nhân dân tệ, Đài tệ, tiền Von, Tiền Yen, tiền Đô la, tiền EU, tiền VN…. cũng được cả… hiiiiii…người bảo vệ mở tấm vải cho đoàn đến sờ, nhìn số tiền hiện có dưới bụng con tỳ hưu vào lúc đó tương đương khoản 80 triệu tiền Việt… ai cũng rờ mó cái “của quý” này cả …. không  lẽ làm ngơ…. mình cũng bắt chước  hiiii… mình kiểm tra túi còn 15.000đ tiền VN… rờ nắn “của quý” này xong, mình liền nhét vào dưới bụng con vật bằng đá…

Mình nghe anh chàng hướng dẫn Bắc Kinh nầy gọi là “tỳ hưu” còn hướng dẫn của đoàn VN gọi là “kỳ hưu”, mình chưa tra xét chữ tỳ và chữ kỳ có phải cùng chữ Hán hay là đồng âm… trông  nó giống như con kỳ lân trên nắp đỉnh bộ lư …có cặp sừng giống con nai… Muốn mua (thỉnh) tì hưu về thờ (?) thì mua con càng lớn thì phúc đức sẽ hưởng càng to (?) , bộ tì hưu gồm 2 con không đực- không cái , thỉnh thì  phải lấy 1 cặp (2 con) , một con lớn , một con nhỏ…. giá từ 30 tệ đến cả ngàn tệ … bằng ngọc (?) …

Mình nhìn xem kỷ sao giống y như bột đá đúc ở Biên Hòa hay ở miền trung VN, mình quyết định không mua ! … hiiiiii…. Vậy mà cũng có người “thỉnh” con tỳ hưu lớn bằng con chó phóc giá 600 đô la (khoảng 4.300 tệ!)

Sau bữa cơm trưa Bắc Kinh lần cuối…. mình ngủ gà ngủ vịt trên xe và đến phi trường Bắc Kinh lúc 01 giờ chiều … trời đầy mây…. Chiếc phi cơ   Nam phương Hàng không cất cánh…. Mình chỉ còn nhìn được đoạn đầu của kinh đào Đại Vận Hà chảy về Hàng Châu…. Xin tạm biệt Bắc Kinh … xin tạm biệt xứ sở các tiểu thơ - công tử mắt xếch… sau khi làm thủ tục xuất cảnh tại Quảng Châu, đoàn  sang phi cơ Vietnam Airline… Lúc 01 giờ sáng mình về đến Tân Sơn Nhất…. lại thêm một chuyến xe bus giữa đêm… trời mưa lâm râm… cả tỉnh  Bình Dương hãy còn chìm đắm trong cơn ngủ ngon  mơ đẹp …đã hai giờ sáng rồi nhỉ…  mình lội bộ dưới mưa  thêm gần hai trăm mét cuối cùng… lần này không có chạy maratông  như ở “bên bển”… về đến nhà bấm chuông gọi lão ẽm “mắt hai mí không xếch” mở cổng…..  hiiiiiiiiii…..


(HẾT)
*********



















********* 




     


    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét