Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010

Thời cưa ghế (10)

*BUỔI TIỆC*

Sân nhà ngoại tôi khá rộng có bóng cây che đủ chứa 10 bàn tiếp khách đến dự tiệc, khách mời của tôi chỉ có một người bạn cũ là Jacque thời tiểu học, còn lại là hàng xóm và thân tộc…. Tuy vậy nhà tôi cũng để riêng một bàn tôi và Jacque tiếp chuyện…. không có cô bạn nào đến cả!

Tôi và Jacque chỉ cười trừ khi những câu nói xa gần của các bậc "bề trên" làm chạm tự ái, đại khái như:

- Tao thấy bạn của hai đứa bây  đông lắm sao mà nay đi đâu biệt hết rồi ?

- Có bị "bò đá" không hé ?

- Jacque! Con bồ của mầy đâu sao bữa nay chẳng chở theo….?

Jacque sau khi đậu tiểu học thì anh ta về Sài Gòn học trường Lê Quý Đôn, ngày chủ nhựt thì về nhà hay sang kiếm tôi để chơi …, do đó chúng tôi cũng còn giữ liên lạc. Anh ta là Pháp lai Việt, ngoại hình giống Tây nhưng da vàng, anh ta không cao  mà chỉ bằng tôi…Hiiii…. chúng tôi thân mật gọi nhau "moa, toa" (moi, toi) như thuở còn học chung. Trường chúng tôi nằm gần đường ray xe lửa Sài Gòn - Lộc Ninh . Thuở ấy chúng tôi hay đùa nghịch chỉ vào xe lửa đang chun qua hầm cầu dưới chân đồi nói: "Hôm qua moa đi xe lửa, moa leo lên đầu toa, moa …tè! "….. Anh ta rất giống tôi là rất giỏi tiếng Việt hơn tiếng Pháp (hahaaaa…) !

Khách ba má tôi là các chủ hiệu …. nửa Tàu nửa Việt….. Chú Ba Mành cũng có mặt, Không biết ông ta uống bao nhiêu mà cũng muốn "ba ngù" bên mấy chình hũ đế với ngũ gia bì tửu…. Chỉ tội nghiệp ông ngoại tôi, các bạn của ông không còn ai cả, chỉ khề khà ngâm thơ đường thơ muối với mấy chủ hiệu tiệm có chữ đệm cuối "gia, chành, đường, ký"….

Chú Mành nói với ngoại tôi:

- Hôm nay dui (vui) quá, chấu (cháu) nói thiệt nhoa, ể nhà chấu có 5 hũ múm (mắm), hai hũ lớn  muốn gã đi cho dộng (rộng) nhòa (nhà) dộng cửa , ba hũ múm nhỏ từ từ lớ….., Pác thầy mừ (bác mười- ngoại tôi) biết ể đâu chỉ cho gởi., ai cũng lược (được), thanh niên tây ta tàu gì cũng lược, chấu (cháu)  pao (bao) hết chơn hết chọi lớ…

- Hahaha….

Ngoại tôi cười nói:

- Úi trời…. Sao chú em chê con gái của mình tệ dữ vậy? Hùm dữ còn không nỡ ăn thịt con mà..

- Hủng (hổng) giấu gì pác thầy Mừ, con thì ai chẳng thương, nó là con ghế (gái), lớn lên phải có chùng (chồng), hai lứa (đứa) ể nhà puôn pán, lứa nào cũng hiền lành biết nấu nướng may thiu (thêu). Chấu với thầy Chiến (chín) cô Chiến nhà bên nhau mà thân như anh em duột (ruột) kết nghĩa dườn (vườn) đào nên mới nhờ á .Thiệt tình là thanh niên Tầu (tàu) đậu tiểu học xong là nghỉ ể nhà, thấy hai lứa học câu (cao) đậu tú tài một nên hủng có thằng nào dám tới hửi (hỏi).

- Hahahaa…

- Hiiii… qua già rồi, cũng gần đất xa trời, qua biết đâu mà chỉ, chú em bàn với mấy đứa con của qua đi …

- Hè hè… Chấu chỉ xin "lịnh" của pác thầy, pác thầy mà "ừ" thì thầy cô Chiến (chín) giúp "chấu"  liền á!

Ngoại tôi phà một hơi khói thuốc rê, vuốt râu ngẫm nghĩ một lát lấy tay chỉ qua bàn chúng tôi nói:

- Đời bây giờ khác xưa rồi chú em ơi, cần gì qua ra lịnh, tụi nó còn cười mình nệ cổ, kế bên đây chớ có xa đâu, qua thấy ở bên gốc nhãn kìa, có hai thằng thanh niên mới đậu tú tài 2 đó, thằng Tây thằng Việt có đủ,  qua nói nhỏ nhỏ…. chỉ chú em tới hỏi tụi nó đi …. hehehe…

Tôi và Jacque đã nghe thấy hết và không nhịn cười được…..

Chú ba nhìn sang nói:

- Hai lứa bây học cao… có lùng (đồng) ý hun ?

Jacque nói:

- Hiiii…. cháu thích hun (hôn) lắm đó…., để chiều mai cháu sang nhà chú thăm áh .

- Còn thằng Sáu, mầy thì sao?

- Hiii…. tiệm nhà sát bên, bữa nào mà chẳng vô ….

- Bây hứa ẩu hay "chẩu" (tửu) hứa dậy na ?

- Hahaaa…

Chú ta lảo đảo, ba tôi phải chở về phố chợ …

....................

Buổi tiệc tan khách ra về hết, ngoài sân chỉ còn lại tôi và Jacque, trên bàn vẫn còn thức ăn và nửa chai Napoléon …. chúng tôi tiếp tục vừa ăn vừa uống lai rai chuyện vãn…

Jacque nói :

-Bây giờ còn lại hai đứa, moa nói thiệt cho toa biết là con bồ của mình đã cặp với một thằng Mỹ nhiều đô la…., còn moa chỉ là một học sinh vừa đậu tú tài 2, nhà đang gần phá sản chuẩn bị bán đồn điền …, chuyện về Pháp rất khó, giá cả tại Paris rất cao làm việc rất vất vả, papa mình dự định nếu bán được đồn điền và công ty thì về Mạc-Xây sinh sống, nhưng ngại là mấy đứa con không chịu được khí hậu khác biệt ở đây… hiện giờ maman và papa đang bất hòa, ý maman không chịu qua Pháp, nên moa rất buồn…

Tôi nói:

- Thôi thì toa ở lại Việt Nam với tư cách là Pháp kiều, toa có thể vừa học vừa làm trong công ty của Bác…

- Đành vậy, nhưng buồn nhứt là người mình yêu đã phản bội.

-Vậy thì tìm người khác có khó chi, toa có học lại đẹp trai thì thuận lợi vô cùng, còn riêng moa thì…

Nói đến đây tôi nghe nhói cả lòng đành bỏ nửa chừng, Jacque hiểu ý tôi nên nói:

- Toa đừng buồn, việc con N. đã hết rồi, toa nên tính việc lâu dài khác, moa tin rằng thời gian dài toa sẽ hết buồn, à này…. moa giới thiệu cô em ruột được không? Mari đó!

- Moa biết cô nầy từ nhỏ, nhưng mỗi người có số phận, riêng mình chắc có căn tu nên chuyện nào cũng thất bại, chuyện hôn nhân xin gác lại mười năm nếu mình còn sống hết buồn thì tính tiếp…

- Chúa ơi! Hiiii…. giống tiểu thuyết quá…

Tôi nói:

- Còn toa thì sao, vụ cô xẩm lai lúc nảy…Hiiii…. cô ta cũng có nét đẹp xuất sắc của phương đông, moa biết là năm ngoái cô ta có sang Nhựt Bổn sửa mắt lại thành hai mí….. moa chỉ xem hai cô này như em gái mà thôi, không hề có ý nghĩ gì khác, H. cũng vậy, nhưng với con gái việc yêu đương thấy  kinh khủng quá, chưa chi mà đã nổi ghen … Hiiiii có lẽ moa dừng lại tất cả  để lo việc học xong rồi tính ….

- Được lắm, chiều mai moa sẽ đến nhà chú ba thăm chơi cho biết… nếu có tính việc lâu dài thì mình cũng vậy, khi lấy cử nhân xong rồi tính tiếp hiiii…

- Nầy nghen, người Tàu họ thường gả đứa chị trước rồi mới tới đứa em, toa chọn đứa em thì họ không bằng lòng đâu ....

- Thì đứa nào được thì làm liền, sắp hàng làm chi cho giống mấy hũ mắm chưng bán trên kệ….

Chúng tôi không nhịn được cùng cười ầm….

Tôi cầm lấy chai Napoléon châm đầy hai ly nhỏ và mời:

- Nào cùng nâng ly, chúc mừng kế hoạch của toa…

- Của cả hai chứ!

Đã quá trưa, Jacque  chào cả nhà về, thật tức cười, anh ta chỉ cao có 1,67- bề ngang và bề dày thì chẳng thua gì lực sĩ nhưng đẩy chiếc xe Yamaha không nổi, anh cả tôi phải chở về gần nhà đấy và tôi rồ Honda theo hộ tống để chở anh của mình về…

Anh tôi về nhà cầm chai Napoléon đưa lên xem và nói:

-Trời đất ơi! Thiệt kinh khủng hai thằng quỷ nhỏ, tụi bây làm gần hết cả chai rồi!

-Hiiiii…..

(còn tiếp)

**************

1 nhận xét: