Thứ Tư, 21 tháng 4, 2010

Thời cưa ghế (11)

CHƯƠNG 3

DƯỜNG NHƯ LÀ TÌNH YÊU

Tôi muốn được yên tâm học hành và tự hứa không nhận tình yêu trong lúc nầy hoặc có thể lâu hơn nữa 10 năm, 20 năm …hoặc là sẽ sống độc thân trọn đời…… mỗi sáng tôi đều thức sớm vào giảng đường  để lên tay quay của ghế ngồi cá nhân một quyển tập nháp tượng trưng đã có người …. Các bạn sinh viên khác cũng thế, sau đó đến căn tin ăn sáng chờ đến giờ vào học,  bạn nào không có ghế đành phải xem giáo sư giảng bài gián tiếp qua hệ thống truyền hình chiếu ngòai hành lang…..

Một số bạn hay đến trễ nhờ tôi giữ thêm vài ghế khác …. và chúng tôi dần dần trở thành bạn thân thiết, trong căn tin chúng tôi  tha hồ chuyện vãn việc học hành kể cả tâm sự, lý sự, thời sự…. điều mà các bạn nữ thích tôi nhứt là xem chỉ tay miễn phí trời ạ ! Tôi chỉ yêu cầu để ngữa bàn tay trên mặt bàn xem mà chẳng hề nắm lấy, khi giải thích ý nghĩa các đường chỉ tôi dùng nắp viết chỉ vào và kéo nhè nhẹ trên lòng bàn tay…. Thế mà một số bạn nữ các năm rủ đến xem , trong đó có vài cô nàng  lớn tuổi hơn và gọi tôi là “anh thầy”(bói) và xưng “em” ngọt ngào. Hạnh học dưới tôi một năm, cô ta  cười khúc khích nói:

-Làm như vậy bói không linh anh thầy ơi….. ông cứ nắm tay mà bói có gì mà ngại !

Tôi cười nói:

-Dễ thôi, chỉ sợ mấy bà ngại thôi, chớ tui có mất mát miếng nào đâu…

Các bạn nữ cười ầm và chìa tay cho tôi xem, tôi nói:

-Từ từ..! Từ từ rồi ai cũng có chồng …ủa nói lộn, cũng có phần hết!

-Hiiiii….

            Tôi nắm lấy bàn tay tay của Yến, Đào, Mỹ, Liễu …. Các bàn tay đa số đều xinh xắn, nước da trắng trẻo tươi mát, tôi vừa xem vừa trả lời các thắc mắc , tôi nghĩ rằng đây là trò đùa và cũng  rất sợ bản thân mình sẽ sa vào cạm bẫy . Bàn tay của Yến thì hơi ốm nhỏ , của Đào thì mập ú mủm mỉm.... còn của Hạnh mềm mại búp măng thon thả ngòi viết thật quý phái... . Không như các nàng khác khi hỏi là cười đùa ngay không chờ đáp, Hạnh hơi nghiêm nghị, việc gì đáng cười mới cười,  nhiều khi còn trầm ngâm suy nghĩ những câu tôi quyết đoán. Nhưng lúc tôi nói đoán đúng thì đã thấy nàng rung động cả trong lời nói....

            Các câu hỏi thường là xem cuối khóa lấy được chứng chỉ không, có tiền không, hình dáng người yêu, tương lai có mấy con, sự nghiệp giàu nghèo, có xuất ngoại không…..

            Dĩ nhiên xem chỉ tay không trả lời cụ thể được mà tôi ra điều kiện mỗi cô chỉ hỏi một vấn đề thôi,   gieo quẻ, ghi lại các hào lên giấy, tôi nhận giấy như thu bài kiểm tra (hiiii…) vài ngày sau tôi ghi lời đóan và trả lời… các “vấn đề” còn lại thì giải quyết dần. Hồi chuông giải lao vừa reo, tôi lật đật tẩu thoát qua căn tin để trốn các nàng, nhưng lại gặp Hạnh,  cô ta đã được tôi chấm số tử vi năm trước, và cũng đã hứa không nói cho bạn nào biết việc này ….. cô ta không xem quẻ dịch mà chỉ giúp tôi mang giấy gửi lời giải đến các “thân chủ ” thôi.

Hạnh hỏi:

-Anh thầy! Cho em nhắn chút nghen ?

-Hiii…. Lại thêm vấn đề mới à… Sắp thi cuối khóa rồi, giờ không xem nữa đâu để chuẩn bị ôn bài.

-Không phải chuyện  mới, chuyện cũ về bản tử vi năm ngóai anh sọan cho em, ba em mời anh khỏang 2 giờ chiều ghé nhà để nói thêm.

Tôi nói:

-Chiều nay trống giờ thì được, nhưng mình không sọan số thêm ai nữa đâu vì không có thì giờ, hơn nữa lúc 6 giờ chiều  còn phải đi dạy kèm đấy!

-Hiii…. Nhớ nghen, ba em chờ đấy……..

(còn nữa)

2 nhận xét: