Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Thời cưa ghế (2)


 

2. ĐÙA NHƯ THẬT

Năm Đinh Mùi sắp hết… chúng tôi đang là học sinh lớp đệ tam chuẩn bị thi đệ nhứt lục cá nguyệt, năm nầy là năm cuối cùng trong chương trình phổ thông của nhà trường còn học môn Giáo lý, tết cũng đã sắp đến, thầy Thích H.T. giới thiệu một quyển sách HSTBL của thiền sư Thích N.H. in từ ngoại quốc gởi về phổ biến cho chúng tôi biết, tôi đã đọc và hiểu một số vấn đề về Phật giáo đối thời sự trong nước vào lúc đó … cả những thầy cô cũng được đọc. Giáo sư LTL đã ám chỉ một số vấn đề và khuyên chúng tôi nên … ngoan ngoãn chăm học (!) trước khi tham gia vào đời (?).

Chiến tranh đối với chúng tôi xem như ở tận nơi nào đó nhưng nay tiếng súng nổ và đạn bom đã vang dội và rung chuyển đến khu vực của chúng tôi đang học tập, tôi có linh cảm không ổn về việc gì đó và có sự nghiêm trọng khác thường, lại nữa một số học sinh trong trường đã bắt đầu viết lưu bút nội dung gần như có sự từ giã mái trường, tôi cũng tham gia viết lưu bút … Một cô bạn học dưới tôi một lớp tuy học khác buổi cũng cố gặp tôi xin ghi lưu bút… Ô… thì ra chính là cô bạn học chung tiểu học ngày xưa có nhà kế bên đã dời nhà ….. từ mấy năm trước, cô ta học khác buổi, thảo nào tôi không gặp! Chúng tôi rất mừng … cô ta nói:

- Anh Sáu viết cho em vài hàng lưu bút làm kỷ niệm, trưa mai em nhận lại được không ?

- Đồng ý ngay, nhưng anh viết chậm lắm a… phải vài ngày mới được !

- Sao anh viết chậm vậy?

- Anh còn phải phụ giúp ngoài tiệm của ba má và còn lo cho bầy heo gà trong nhà….

- Hiii…. Anh mà cũng biết nuôi heo gà à? Em hổng tin.

- Thiệt mà…. Khi nào em về …. ở nhà anh thì sẽ biết !

- Quỷ anh nè ! Khi không ai mà dám về ở nhà anh!

- Anh rước mà ...Hiii ……….

Tuy vậy tôi cũng viết xong trong đêm và trưa hôm sau tôi về hơi chậm để chờ lớp nàng tập trung trao lại và đồng thời tôi cũng gởi quyển lưu bút của mình cho nàng viết và nói:

- Em viết cho anh cũng vài hàng lưu bút nghen, và trưa mai anh nhận lại!

- Được, nhưng mà em cũng viết chậm lắm vì còn phải giúp ba má em bán phở và cũng nuôi gà vịt sau nhà!

- Hiii….. Nói sao mà giống chuyện ngày hôm qua dữ vậy ? Sao hổng có thêm con heo bò gì đó?

- Hi… bò thì có nhưng chỉ thịt và xương hà, còn heo nuôi cực lắm, ba má em hổng có nuôi đâu á!

- Biết đâu sau nầy em về làm dâu cho chủ trại chăn nuôi heo thì sao?

- Hiii… Quỷ anh nè! …

Cô ta nhận quyển lưu bút của tôi và cả mấy ngày tôi chờ mãi chẳng xong, tôi bỏ luôn cả tuần chẳng đề cập đến ...., và một hôm cô ta đi học sớm hơn thường lệ, tôi vừa ra khỏi lớp thì nhận được quyển lưu bút, tôi vội vàng nhét vào cặp, chiều đó tôi mở ra xem cô ta viết gì , bất ngờ trong đó có một lá thư!

Tôi rất thận trọng coi lúc cả nhà đi vắng còn một mình, tôi lại thêm một lần bối rối vì một lời đề nghị… thực sự tôi đã bị nàng tấn công! Bức thư viết :

“Anh Sáu thân thương quý mến!

Hôm nay em đường đột viết thơ nầy gởi đến anh, nếu có gì không phải xin anh xem như chưa đọc nghen.

Ngày hôm qua sau khi về nhà, em nhớ lại những lời nói của anh, em suy nghĩ rất nhiều về tương lai sau nầy, em muốn những lời nói của anh là sự thật, anh phải thực lòng với em nghen,  em thấy anh rất hiếu thảo với ông bà và hai bác, với anh chị em trong nhà cũng  thật hòa thuận, rất chăm học và cũng lo việc làm trong  nhà,  anh thật xứng đáng  là một chính nhân quân tử trượng phu, em rất mong sau nầy sẽ cùng anh xây dựng cuộc đời tốt đẹp bằng chính sức lực của chúng mình.

Em cũng như anh là  đã cùng  học được điều hay lẽ phải từ trường đạo Chúa và Phật nên rất hiểu ý nhau. Lúc trước bác gái có nói với mẹ em là sau nầy các con cháu tùy ý chọn lựa, đạo ai nấy giữ……………..”

Tôi đọc mà muốn xuất hạn …, tòan thân chấn động , tôi im lặng không đề cập đến và chưa trả lời vội….. Đấy chính là bức thư cuối cùng tôi còn giữ đến nay và đốt ngay khi viết xong bài nầy. Sau khi trường tổ chức liên hoan tất niên chuẩn bị đón xuân, chúng tôi được nghỉ tết …

Giao thừa năm đó chúng tôi ăn tết trong sự sợ hãi đầu tiên trong đời, chúng tôi đã thấy máu lửa cũng như sự chết ngay trước mắt mình đó là tết Mậu Thân 1968, chúng tôi nghỉ tết trong thời gian dài gần một tháng và khi trở lại học thì một số thầy cô và bạn học không còn thấy nữa…..

**********

 

 Click vào : "Thời cưa ghế (phần I)"  (Tìm xem lại bài 1)

4 nhận xét:

  1. Một cái tết buồn!!! Ôi Mậu Thân 1968!!!

    Trả lờiXóa
  2. Anh Sáu... là quỷ anh nè
    Hết Xuân rùi lại tới Hè, còn ai????????????

    Trả lờiXóa
  3. Kỷ niệm đẹp mà ! Sao phải đốt thư vậy anh phantran ?

    Trả lờiXóa
  4. H cũng thắc-mắc: sao lại đốt! Chắc tại Sư-Tử-Hà-Đông chứ gì!hihi! Tiếc thật!

    Trả lờiXóa