Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

Ngọc Cam- Ngọc Khổ (9)- hồi kết cuộc

Hồi 9

(Ngọc Nữ kiện hai múi bưởi)

Hai vị thần quỳ trước bệ báo cáo với Ngọc đế :

-Tâu Ngọc đế, chúng thần kiểm tra danh sách thấy Ngọc Nữ đã hòan thành công tác nhưng không về thiên đình đã hai ngày nay, xin Ngọc đế cho ý kiến chỉ đạo để chúng thần tiếp tục thực hiện nhiệm vụ ạ .

Ngọc đế phán:

-Không hề chi! Lúc trước kia ta truyền khẩu lịnh, hai ngày sau các vị được thông báo hợp thức sổ sách mới vào sổ nên đã ghi sau hai ngày. Có thể Ngọc Nữ đang đằng vân sắp đến Nam Thiên môn. Truyền cho Thiên Lý Nhãn và Vạn Lý Nhỉ báo cáo về công tác của Ngọc Nữ.

Thiên Lý Nhãn tâu:

- Khải tấu Ngọc đế, thần thấy Ngọc Nữ đằng vân theo Phan Tất Chánh và Trần Kiều Liên về tây thiên ạ.

Vạn Lý Nhỉ tâu tiếp theo:

-Khải tấu Ngọc đế, thần có nghe Ngọc Nữ trả lời với Phan Tất Chánh và Trần Kiều Liên là bằng lòng về Tây Thiên chớ chịu không về Thiên cung ạ.

Thượng đế nổi sùng quát:

-Hay dữ a… ta chưa ra lệnh luân chuyển cán bộ thiên cung mà Ngọc Nữ đã bỏ trốn trước qua Tây Thiên, hiền đệ của ta cũng đã tự ý chuyển qua bển, lần này ta phải làm việc với Tây Sơn Phu tử để thống nhứt việc quản lý nhân sự. Phàm bất cứ ai thoát qua bên tây thiên cũng thích chí, xem nhẹ quốc thể thiên đình. Nhưng tại sao việc ta nói riêng sai Ngọc Nữ giáng thế mà bên Tây thiên biết cũng lạ. Hai ngươi có nói với ai biết lúc Ngọc Nữ vừa ra khỏi Nam Thiên môn chưa?

-Bẩm Ngọc đế …. chúng thần gặp Thái Thượng Lão quân đón đường hỏi, nên nói cho Lão quân biết rồi ạ.

-Cha chả, hai đứa bây vi phạm thiên lịnh, tại sao bây dám tiết lộ bí mật cơ trời ? Biết phạm tội gì không?

-Thưa… chúng thần đâu có phạm tội ạ…! Chỉ nói trong nội bộ thiên đình thôi mà! Lão quân cũng là tiên trực thuộc Thiên cung chớ bộ!

-Lẽo lự ! Có biết cũng phải tùy người, sao lại bạ đâu nói đó lung tung, hai đứa mi muốn chia rẻ nội bộ để đảo chánh à?

-Bẩm, chúng thần không dám đâu ạ, vì lẽ chính Ngọc đế đã phán mọi việc lớn nhỏ trong thiên cung tất cả chư tiên đều phải biết, chư tiên cùng bàn, chư tiên cùng làm và chư tiên cùng kiểm tra mà…!!! Như vậy thì cần gì giữ bí mật thiên quốc chi ạ!

-Hừ hừ…. nghe cũng có lý sao mà rối bời thế ni, thiên binh đâu? Hãy triệu Thái Thương Lão quân qua ta hỏi việc.

-Tâu vâng.

Giây lát Thái thượng Lão quân bước vào khấu đầu tung hô, Ngọc đế hỏi:

-Quả nhân nghe đồn Lão quân xúi Tất Chánh và Kiều Liên rước Ngọc Nữ về Tây thiên phải không nào?

-Bẩm…. Lão phu nào có nói gì đâu, sau khi dự họp ăn bưởi xong thì về ngang thấy nhị vị Nhãn Nhỉ dắt Ngọc Nữ giáng thế và chào hỏi xong lão phu về luyện đơn tiếp mà….còn chuyện Tất Chánh với Kiều Liên lão phu nào dám đâm thọc quậy phá tây thiên, thiệt tình lão nào biết răng rứa tê tề ….. chuyện của Ngọc Nữ thì xin Ngọc đế viết điệp gởi qua Tây Sơn Phu tử hỏi thăm và xin nghe phán quyết.

Nam Tào và Bắc Đẩu thảo điệp xong trình Ngọc đế xem ký và giao cho hai vị Nhãn Nhỉ cấp tốc đằng vân thông sứ mang điệp đến Viễn Tây quốc.

*********

Nói về bà Ngọc Nữ sau khi đến Tây thiên và trình diện, được Tây Sơn Phu tử nhận làm môn sinh, sau hai ngày vào giảng đường nghe pháp đã đắc gần hết pháp nhưng chưa thông phần cuối, Tây Sơn Phu tử biết ý mới hỏi:

-Trò còn việc gì ấm ức mà chưa chịu hòan thành tốt nhiệm vụ năm học?

Ngọc Nữ khấu đầu đáp:

-Bạch phu tử, trò còn vướng mắc một việc, xin nhờ thầy chỉ điểm.

Phu tử mỉm cươi nói:

-Trò cứ hỏi đi!

-Thưa thầy, con đã hỏi rồi ạ.

-Ta cũng đã trả lời rồi đấy.

-Nhưng thầy nói chi?

-Còn trò hỏi chi?

-Con chưa nói gì cả.

-Vậy thì có thể bắt đầu nói được rồi đó!

-Thưa thầy, lý lịch trích ngang của con đã ghi rõ trong hồ sơ nhập học, nhưng việc con tắm suối vớt ăn hai múi bưởi trôi mà sanh hai đứa con gái, giờ con không biết hai đứa con của mình sang hèn sống chết ra sao và nguyên nhân tại sao có hai múi bưởi xin thầy giải thích cho đệ tử rõ thực hư như thế nào ạ !

Tây Sơn phu tử mỉm cười và nhắm mắt lại, thình lình giữa hai chơn mày tỏa một điểm sáng rồi chiếu đến vô cực, quả địa cầu chấn động mười cách , núi tu di mọc cao lên tám dặm. Phu tử mở mắt thoát cơn đại định liền nói:

-Thiện tai, thiện tai,lành thay, lành thay!!!

Một ngàn hai trăm năm chục sinh viên tốt nghiệp cùng xưng tán:

-Vô lượng công đức Tây Sơn Phu tử, vạn thọ, vạn thọ, vạn vạn thọ…..!

Phu tử nói;

-Phàm những cái gì tuy gần có biết nhưng chưa rõ ràng túm chung lại gọi là thuyết, những cái nào gần giống nhau kiểm tra được rõ ràng túm chung lại gọi là luật, cái gì có nhân xấu sẽ lãnh quả xấu, có nhân tốt sẽ đạt quả tốt mà thôi, chủng qua đắc qua, chủng đậu đắc đậu, trồng bưởi sẽ có bưởi, một lát sẽ rõ đầu đuôi.

Phu tử nói tiếp:

-Sắc là không , không là sắc. Thấy phàm phu, thực tế chẳng phàm phu, tạm gọi là phàm phu.

Các học trò cùng nói vuốt đuôi thầy:

-Có nói không có , không có tức nói có. Bảo man nương, thực tế chẳng man nương, tạm gọi là man nương!

Hồi 10

Xử tội Lão quân

Thình lình tiếng đại hồng chung ngân vang, môn nhân vào báo với phu tử:

-Bạch thầy, có hai vị thiên thần Thiên Lý Nhãn và Vạn Lý Nhỉ cầu kiến!

-Cửa Tây thiên tịnh độ rộng mở với chúng sanh, cho vào!

Hai vị thần Nhãn Nhỉ bước vào giảng đường khấu báo:

-Bạch phu tử, chúng đệ tử nhận thông điệp của Ngọc đế  khấu trao phu tử và xin pháp chỉ để thiên đình thực hiện ạ.

Phu tử nói:

-Ngọc đế viết gì thì ta đã rõ rồi không cần phải công văn giấy tờ rối rắm, chỉ cần thực hiện theo giáo án ta đã sọan gom lại thành chương trình, cứ vận dụng theo đúng y như kinh là được điểm 10, nơi đây là chốn thanh tịnh không phải là tụng đình nhiêu khê, tuy nhiên nay ta phá lệ ngàn năm một thuở sẽ mời đủ các chứng nhân cần thiết đến nghe phán quyết.

Phu tử nói xong liền vỗ tay ba tiếng, chỉ trong nháy mắt đã thấy Ngọc đế, Tây vương mẫu, Thái thượng lão quân, vợ chồng Ngọc tể tướng…. chư tiên thánh … cùng quy tập một lượt theo thứ bậc ngồi bên phu tử.

Đức Tây Sơn Phu tử nói:

- Không có việc gì thì không dám thỉnh các chư vị về đây, xin mời chư vị nghe cáo trạng của Ngọc Nữ.

Ngọc Nữ vâng pháp chỉ liền khấu đâu thưa rõ việc đâu đuôi, xin giải thích tại sao ăn hai múi bưởi trôi mà sanh hai gái.

Chư tiên cùng cười ồ... Địa tiên nói:

-Vô lý, chỉ có đờn bà con gái có chồng mới đẻ người ta , chuyện ăn bưởi mà đẻ người ta thật là láo khoét, hí hí hí ...

Hỏa  tiên nói:

-Huynh nói đúng ạ, chỉ khi nào ăn vụn mà ngoan thì đẻ chửa như trần gian đã ca: " không chồng mà chửa mới ngoan, có chồng có chửa thế gian sự thường"....he he he .....

Thủy tiên nói:

-Nghe đồn Ngọc Nữ lúc còn ở thiên cung phục vụ ngoan ngoản lắm đó a! Vậy mới đẻ được áh! ha ha ha ...

Khí tiên nói:

-Như vậy thì chẳng có gì để bàn để kiểm tra, chúng ta xin phép phu tử về sớm luyện đơn ... hà hà hà....

Ngọc đế nổi giận nói:

-Các ông tứ đại thiên tiên chớ nói bừa kẽo phạm luật phải giáng thế thai sanh súc vật đó a!

Tây Vương mẫu nói:

-Trước nay lão thân chỉ mở hội bàn đào, nhưng trong vườn lai sanh cây bưởi lạ kết trái, lão thân tặng cho chư tiên mỗi người một trái ăn tại chỗ, chỉ có Lão quân đem về cặp bưởi bồng, lão quân vừa đi vừa ăn có hết hay không mà sao còn sót hai múi vậy hử?

Thái thượng lão quân nói:

-Lão phu ăn còn hai múi, lão phu có niệm chú họa phù vào hai múi bưởi trù ẻo cho bất cứ ai, dầu là tiên thánh ăn vào thì phải có chửa đẻ song thai, lão quăng vào sông Ngân hà rồi. Ai tham lam ăn phải có chửa thì đáng tội rán chịu, lão phu không cần biết đến, lão cũng chẳng có can hệ gì, xin phép hội nghị cho lão phu về trước sớm để luyện đơn.

Vạn Lý Nhỉ nói:

-Ông nói sao mà bớt nhiều vậy? Tôi núp vào đám mây bên tả nghe ông nói hành nói tỏi Ngọc đế việc đầu thai của Ngọc Nữ và chọc phá cho Ngọc đế hoảng hồn hết dám phái người giáng hạ trần gian mà!

Thiên Lý Nhãn nói:

-Tôi núp sau đám mây bên hữu nhìn thấy rõ ràng ông vén quần tè vào chỗ hẻ giữa khe hai múi bưởi đó!

Ngọc đế nói:

-Hai tên Nhãn Nhỉ tại sao không báo lại cho ta biết việc này giấu chi cho lão tặc làm quái thế hữ?

-Muôn tâu, chúng thần giữ nguyên tắc của thiên đình là bảo vệ bí mật nội bộ! Nếu việc lộ ra thì tất cả phải cùng bắt chước bàn, bắt chước làm nhưng không cần kiểm tra ạ! 

Ngọc Nữ nổi giận căm gan liền nói:

-Quả ra là Thái thượng lão quân, tôi già cả nghèo khổ làm hành khất , hai múi bưởi của ông trôi từ sông ngân hà xuống trần gian,  tôi tai phàm mắt thịt nào biết, thấy của bỏ rơi uổng phí nên vớt ăn nhằm mang thai, tội của ông ràng ràng sao còn từ chối phủi tay là không cần biết đến? Cúi xin Đức phu tử , ngài là bậc thầy vĩ đại muôn đời xin ngài phân xử công minh.

Phu tử phán:

Nơi đây là giảng đường tôn nghiêm nào phải tụng đình rối ren nhiêu khê, song vì học trò ta có thỉnh nguyện nên ta phá lệ một phen truyền pháp chỉ như sau:

Một là đối với Thái thượng lão quân, ta nghiêm cấm từ nay không được quậy phá thiên đình hay hạ giới, nhân nào quả nấy không sai, tội của lão quân làm ra thì lão quân phải nhận hậu quả, Lão quân phải hộ trì hai đứa con được sanh ra từ hai múi bưởi quỷ quái của lão, đến khi mãn hạn kỳ ta sẽ rước chúng về Tây thiên. Phạt lão quân phải đầu thai xuống thế một kiếp lấy họ Trương truyền nghề luyện đơn và xây cất nhà cửa cho bá tánh.

Hai là đối với Ngọc đế, từ nay không được ép buộc ai xuống thế làm xong việc cũng phải trở về  thiên giới, việc về đâu là do người tự ý lựa chọn. Như tại đây là một giảng đường rộng mở từ bi bác ái, nếu ai thích thì vào theo đường lối chủ trương của ta, không thích thời thôi ta không ép buộc, còn của Ngọc đế như là cánh cửa khép kín không phù hợp với thực tế địa phương thiên đình nhà ông, ta yêu cầu ông về cải cách việc hành xử và chỉnh sửa lại thiên luật cho phù hợp, vì luật của ông áp dụng máy móc sẽ thành trò cười cho chư tiên như việc của Ngọc Nữ  nương nương đây nè, bằng không thì nên truyền ngôi cho họ khác vì bởi vua trần gian họ gì thì ông phải mang họ nấy.

Ba là phải chấp hành nghiêm chỉnh bốn đề tám nẽo của ta đã chỉ ra, nếu thực hiện đạt tiên tiến xuất sắc thì sẽ đóng vai trò thay thế ta về hưu vậy, ta cho một khẩu quyết phải nằm lòng : "thâm tín nhơn quả và cái tôi là tất cả" .

Phần phát sinh ta truyền cho Phantran chuyển toàn bộ biên bản nầy từ thơ lục bát sang thể văn xuôi, được quyền vận dụng thêm bớt sao cho vui dễ đọc, lời ý không ra ngoài nội dung chánh. Các ngươi phải tuân theo.

Phu tử vừa dứt lời một sinh viên giơ tay hỏi:

-Thưa thầy truyện nầy đề tựa chi ạ?

-Lấy tựa cũ "Ngọc Cam Ngọc Khổ truyện" ghi thêm hai chữ "tân biên". Ta truyền bãi đường.

Đại chúng đồng thanh đáp:

-Vô lượng thọ! Tạ ơn phu tử !

Một hồi đại hồng chung vang lên, các vị khách đứng lên chào phu tử và hóa hào quang biến mất. Một ngàn hai trăm năm chục sinh viên đồng xướng:

-Vô lượng công đức Tây Sơn Phu Tử , vạn thọ, vạn thọ, vạn vạn thọ....!!!

CHUNG

 

 

 

8 nhận xét:

  1. Hồi nào giờ sao ko nghe tập thơ nầy?Cám ơn PT.

    Trả lờiXóa
  2. Muoi vua o SG ve BL , vao tham hh toi qua doc tiep hoi ket ....hiiiiiiiii chieu vui nha hh !

    Trả lờiXóa
  3. @Nguho:

    Quyển truyện thơ nôm nầy tuy đã xuất hiện vào thế kỷ XIX và in lại nhiều lần bằng "tân quốc ngữ " trong thế kỷ XX kể cả in thành tranh tứ bình treo chưng lễ tết , nhưng ....cách đây không lâu bị bỏ xó hoặc đem nhúm lửa và xếp chung vào lọai nhảm nhí lạc hậu, nô dịch, đồi trụy, phong kiến .... trong thời gian rất dài.....(hic)

    Trả lờiXóa
  4. @Nguyenbuu:
    Chào muội! Mới về mệt nên nghỉ ngơi, khỏe khoắn rồi đọc cho vui nhé! Nhớ giữ gìn sức khỏe, chúc muội thật vui vẻ thỏai mái. Thân.

    Trả lờiXóa
  5. Hiiiiiiiiiiiiiii..... câu chuyện HH viết công phu thiệt đó , ko đọc là phụ công " A Nan tôn Giả " vô cùng ,đó nha HH ....

    Trả lờiXóa
  6. @Nguyenbuu:
    Hổng dám đệ nhứt thinh văn đâu áh! Hiiii...

    Trả lờiXóa
  7. Mời hiền huynh dùng bữa sáng, chúc ngon miệng và no cả tuần.

    Trả lờiXóa
  8. @Huudieu:
    Ngon quá hiền huynh ạ! Hiiii.... cảm ơn hiền huynh nhiều, đệ nghe mùi sả với riềng thơm quá chừng ..... nên chưa biết là thịt con ẹt ẹt giả cầy hay là con gâu gâu thứ thiệt ? Bất cứ con gì .... nếu ai măm măm được thì mình cũng ăn được thui á! Hiiiiii....... ! Mời hiền huynh chẹp chẹp... nửa buổi cho vui, cũng sắp hết ngày rồi, đệ đem thêm vài đĩa nữa nha! Thân !

    Trả lờiXóa